Cổ tay bị gã siết chặt, Tư Mã Vân Y có chút khó chịu.
Đối mắt với hai nam nhân, trong lòng ả lại vô cùng hưởng thụ.
Ả đang được tranh giành sao?
Nếu Thái Tử điện hạ cũng đến tranh đoạt ả, chẳng phải ả sẽ trở thành nữ nhân khiến cho người khắp thiên hạ đều phải đố kỵ à?
Khúc Nhạc nhìn tương tác giữa hai người họ, biểu tình không thay đổi: "Vậy chúc Tam hoàng tử sớm cưới được mỹ kiều nương."
Y chỉ là đi ngang qua, chẳng hiểu sao lại bị kéo vào mớ bòng bong này.
Khúc Nhạc vỗ bụi đất trên nhạc phổ, liếc Sở Cẩm một cái rồi rời đi.
Chỉ còn lại hai người họ, Tư Mã Vân Y ném tay Sở Cẩm ra.
"Tam hoàng tử, ta là một cô nương chưa xuất giá. Xin đừng làm ra những hành vi như vậy, khiến ta bị nói lời ong tiếng ve."
Sở Cẩm ép ả vào góc tường, cũng không hỏi ý kiến của ả, nói thẳng: "Thái Hậu đã giúp chúng ta cầu được hôn ước. Tháng sau sẽ tổ chức đại hôn. Nàng tốt nhất giữ gìn phụ đạo, đừng để ta bắt gặp nàng mập mờ cùng nam nhân khác."
Ngữ điệu kia hoàn toàn khác với khi mới gặp ả, Tư Mã Vân Y sau cơn xấu hổ mới giật mình. Sở Cẩm tự tác chủ trương cầu được hôn ước.
"Đại hôn?"
Ả vốn chưa từng nghĩ đến ở sẽ bên Tam hoàng tử. Cái ả muốn là hưởng thụ cảm giác người người theo đuổi.
Sở Cẩm cười, giọng điệu không chút dịu dàng: "Đúng vậy, nàng nhất định phải nhớ kỹ lời ta, Vân Y."
Lông tơ cả người đều dựng đứng lên. Tư Mã Vân Y nhìn Sở Cẩm của hôm nay, cảm thấy thật xa lạ. Ả muốn chạy trốn, lại bị gã bao vậy lại.
Gã đã thoát khỏi vòng kiểm soát, sẽ không nghe theo lời ả nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016043/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.