Trước rèm, nam tử tuấn mỹ thần sắc che kín khói mù, không đứng như những người khác mà ngồi trên ghế. Đối diện là chiếc rèm dày nặng, không thấy rõ nữ tử bên trong. 
"Không biết Thái Tử điện hạ giá lâm là có chuyện gì?" 
Tiểu Lục cố tỏ ra trấn định. 
Thiên hạ đều đồn đãi vị Thái Tử điện hạ này tàn bạo máu lạnh, gϊếŧ người như ngóe, lỡ chọc hắn không vui, không chừng nàng ta sẽ đi chầu Diêm Vương. 
Nhưng mà nữ nhân đang yên lặng nằm đọc sách bên cạnh càng khiến Tiểu Lục sợ hơn. 
Sở Mính nhìn về phía sau màn che, không hỏi thẳng vấn đề của mình ra. 
"Cách đây không lâu, bổn cung nhặt được một lệnh bài ở lân cận Chiêm Tinh Lâu. Lệnh bài có khắc phù văn không thuộc bổn quốc, còn có một chữ "Thủy". Quốc Sư có từng thấy qua chưa?" 
Tiểu Lục hơi hốt hoảng. Đó không phải thân phận lệnh bài của Quốc Sư sao? 
Nàng ta khẽ liếc nhìn Lăng Thanh Huyền, cân nhắc kỹ rồi trả lời: "Chưa từng." 
Người ngoài rèm dường như không còn hứng thú gì nữa. Tiểu Lục tưởng hắn sẽ bỏ đi, còn chưa kịp thở phào đã nghe hắn cất lời. 
"Bổn cung muốn hỏi: Tiểu Thanh ở đâu?" 
Hắn đã theo lời Tú Nhi đến tìm ở Tẩy Y Cục, tìm ở Tư Mã phủ, đều không tìm được Lăng Thanh Huyền. Thậm chí tìm khắp Hoàng Cung cũng không thấy bóng dáng. 
Phái người đi tìm giữa dân chúng, cũng không tìm được. 
Cứ như thể nàng bốc hơi khỏi nhân gian. Nếu không phải mỗi đêm đều mơ thấy nàng, Sở Mính thật có cảm giác nàng chưa bao giờ tồn tại trên cõi đời này. 
Tất cả đều nói Quốc Sư biết xem sao bói quẻ, hắn chưa bao giờ tin. Nhưng hiện tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016038/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.