Trong đại điện có 3 người: Sở Mính cùng một nữ nhân đè trên thân hắn, một người nữa nằm cạnh cây cột.
Tiêu thị vệ dùng nửa giây suy nghĩ để đưa ra quyết định. Thái Tử điện hạ chắc là muốn y kéo nữ nhân đang đè trên người mình ra.
Cho nên y tiến lên mấy bước.
Sở Mính nổi giận: "Người nằm dưới đất."
"Hả? Dạ!"
Tiêu thị vệ vội vàng kéo Tú Nhi ra ngoài, trước khi đi còn không quên đóng cửa.
Nữ tử nằm trên người điện hạ hình như hơi quen quen.
Cảnh tượng này hình như cũng hơi quen quen.
Y từng thấy ở đâu rồi nhỉ?
Thôi, không nghĩ nữa.
Trong đại điện chỉ còn lại Sở Mính cùng Lăng Thanh Huyền.
Sở Mính giãy giụa mấy cái, phát hiện thiếu nữ đè chặt lấy hắn.
"Tiểu Thanh, chớ có ép bổn cung gϊếŧ ngươi."
Nàng trộm thân phận lệnh bài, không biết là mật thám do ai cài vào. Lúc trước còn dám đùa bỡn với hắn. Nữ nhân như vậy, vốn nên gϊếŧ đi từ lúc nàng mới tiếp cận hắn.
Đáng tiếc, Lăng Thanh Huyền không chút sợ hãi.
"Ta ở ngay đây này. Ngươi gϊếŧ đi."
Thấy chưa? Người không biết xấu hổ là vô địch thiên hạ mà.
Sở Mính nhục chí: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
"Làm chuyện mà ngươi luôn muốn làm."
Tiểu gia hỏa giỏi nha, kiếp trước tìm nam nhân, đời này truyền nữ nhân.
Không phải hắn muốn làm chuyện như trên bức họa sao? Nàng cho hắn làm.
Lời vừa ra khỏi miệng, Sở Mính cũng hiểu ra là chuyện gì.
Rõ ràng rất phẫn nộ, trong lòng lại có chút mong chờ.
Nhưng mấy bức họa kia...
"Vị trí không đúng." Sở Mính nhìn chằm chằm nàng mà nói.
Lăng Thanh Huyền chẳng bận tâm, đưa tay cởi bỏ y phục của hắn, cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016036/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.