Thấy nàng đứng dậy, thị vệ lập tức vào tư thế phòng bị: "Điện hạ, người này biết võ công, nhất định có ý đồ xấu, không thể giữ lại."
Đôi mắt lạnh của Sở Mính hơi nheo lại, thị vệ kia lập tức ngậm miệng, không dám nói nữa.
Lăng Thanh Huyền không thèm để ý đến họ, định bước xuống giường.
Thế nhưng một bàn tay kéo nàng lại, khiến nàng lại ngã xuống trường kỷ.
Muốn lật trời phải không?
Thừa dịp nàng suy yếu mà táy máy tay chân.
Khi Lăng Thanh Huyền còn đang suy nghĩ nên dùng phương pháp gì đưa hắn về trời, nam tử đã nghiêng người tới, chống tay hai bên đầu nàng, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
"Hôn bổn cung lần nữa."
Lăng Thanh Huyền: ???
【 À há, nhân vật phản diện lần này rất biết điều nha. Ký chủ, mau! Chụt chụt chụt ~】
Nín.
【... Okela ~】
Lăng Thanh Huyền không tránh không né, nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng điệu không chút phập phồng: "Không hôn."
Ngươi bảo bổn tọa hôn thì bổn tọa phải hôn à? Bổn tọa là một tiểu cô nương có tôn nghiêm. Kiên quyết không hôn!
Đôi mày tuấn tú chau lại, Sở Mính hơi kinh ngạc với đáp án của Lăng Thanh Huyền.
Cho tới bây giờ, chưa từng có ai dám ngỗ nghịch với hắn.
Thế mà thiếu nữ trước mắt lại sừng sững bất động, một chút cũng không sợ hắn.
Thị vệ đặt tay lên chuôi kiếm.
Cô nương này đúng thật là tìm đường chết mà. Vừa nãy bị đâm một kiếm còn chưa đủ, bây giờ lại tiếp tục khiêu khích điện hạ.
Không biết Sở Mính đang tự hỏi điều gì, hắn nhìn đôi môi gần trong gang tấc vì mất máu mà trở nên nhợt nhạt, muốn tìm lại cảm giác lúc đó.
Hắn cúi người, môi lướt qua má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016024/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.