Lăng Thanh Huyền muốn trả về một câu: Anh đui à?
Nhìn chỗ nào ra cô ái mộ hư vinh?
Vàng bạc, châu báu cô có cả núi trong không gian đây này.
Cô còn chưa lên tiếng, Kỳ Dật đã liếc Kỳ Tuấn một cái: "Nói cái gì?"
Lòng tự trọng của Kỳ Tuấn chịu đả kích, vì vãn hồi danh dự, hạ thấp hình tượng của Lăng Thanh Huyền, gã nhịn không được thêm mắm thêm muối.
"Chú, người này lúc trước theo đuổi cháu, tặng đồ cho cháu, tự tay may quần áo cho cháu, còn không ngừng tỏ tình với cháu."
"Nếu theo đuổi công khai thì còn đỡ, cháu nói không chừng sẽ miễn cưỡng chấp nhận. Nhưng người này lúc nào cũng lén lén lút lút, y như một tên biếи ŧɦái, cũng không biết là đầu óc hay tâm lý có vấn đề."
Kỳ Tuấn bô bô nói một tràng, Lăng Thanh Huyền quét mắt khắp phòng, xem có tìm được thứ gì thuận tay không, lấy chơi chết hắn.
Tình yêu thầm kín của nguyên chủ đem cho chó ăn rồi.
"Cậu tìm Lăng Manh làm gì?" Trầm mặc nghe Kỳ Tuấn nói xong, Kỳ Dật đã sớm kìm nén không được muốn ném Lăng Thanh Huyền lên giường mà chất vấn.
Nhóc con này lúc trước vậy mà yêu thích tên phế vật Kỳ Tuấn?
Kỳ Tuấn đang nói hăng say, căn bản không chú ý tới sắc mặt Kỳ Dật: "Còn không phải cháu uống rượu thua, phải chọn 'Thật hay Thách', chấp nhận lời tỏ tình, trở thành bạn trai người này sao."
Gã trừng mắt nhìn Lăng Thanh Huyền, rồi lại si mê hình tượng hiện tại của cô.
"Kết quả người này không chút để ý, còn..." Còn để anh trai hay em trai gì đó của cô ta đánh mình một trận. Chuyện mất mặt này, vẫn là không nói.
Kỳ Dật tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016001/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.