Cơn táo bạo bị đè nén, tưởng tượng đến khả năng cô cũng đến đây tìm nam nhân, cảm xúc kỳ quái kia từ chập chờn trở nên rõ ràng. 
Lăng Thanh Huyền gật gật đầu. Cô đến tìm anh họ của Lưu Hiểu, anh họ là nam nhân, cho nên cô đến tìm nam nhân. 
【Ký chủ! Tính chất bắc cầu không phải xài như vậy!】 
Dùng sức lớn đến nổi sắp bóp gãy điện thoại trong tay. 
Kỳ Dật cũng không biết nộ khí từ đâu ra, tiến lên ôm lấy cô, ném lên giường. 
Lăng Thanh Huyền ấn ấn xuống giường. Cái giường này cứng quá, không thoải mái. 
Bất quá, tiểu gia hỏa mạnh lên nha, có thể đem cô ném lên đây. 
【Ký chủ! Đây không phải trọng điểm. Ngươi mau giải thích với nhân vật phản diện một chút đi~】 
Hắn cũng đến tìm nam nhân mà. Huề. 
【...】Nhân vật phản diện, ngươi làm gì thì làm đi! 
"Sao không nói chuyện? Hửm?" Tối tăm dần phủ vây đôi mắt, Kỳ Dật nửa ngồi trên giường, đem cô đè lại. 
Do lớp trang điểm, đường nét gương mặt cô nhu hòa hơn rất nhiều, thế nhưng đôi mắt lạnh lùng kia vẫn trước sau như một, làm trên người cô tỏa ra khí thế kinh người. 
"Chú không có quyền hỏi." 
Tim Kỳ Dật như chịu phải một đấm, không hiểu sao trong lòng lại có chút ủy khuất. 
"Thằng nhãi ranh, có phải cậu đã quên chuyện bồi thường cho tôi không? Không chịu nghe điện thoại là muốn trốn tôi hả?" 
Hô hấp của hai người gần trong gang tấc, Kỳ Dật nhịn không được muốn tới gần, muốn thân cận cô thêm chút nữa. 
"Bận." 
Bổn tọa bận học, bận cos, làm gì có thời giờ ngồi nấu cháo điện thoại với người. 
Kỳ Dật nắm chặt cổ tay cô: "Những chuyện kia coi như bỏ qua. Chuyện ngày hôm nay, cậu không định 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015999/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.