Thư ký Lý hóa đá tại chỗ.
Bầu không khí có hơi lúng túng, Kỳ tổng vừa mới hỏi gì vậy?
Cô bị huyễn thính rồi sao?
Nhưng tổng giám đốc hỏi, không thể không trả lời, cô đúng sự thật mà nói: "Chưa từng."
Cô độc thân hơn hai mươi năm, bạn trai còn không có, lấy đâu ra cưỡng hôn?
Mà nếu có thì còn gì bằng. Đây chính là tình tiết trong truyện tổng tài bá đạo đó. Mới nghĩ thôi đã thấy kích động rồi. (*ノ∀'*)
Nhưng mà, sao tổng giám đốc lại hỏi chuyện này?
Ánh mắt thư ký tràn đầy hiếu kỳ.
Kỳ Dật mất tự nhiên vuốt miệng tách cà phê: "Ồ."
Vứt bỏ ý tưởng kỳ quái, thư ký nói chính sự: "Kỳ tổng, Hạ thiếu gọi đến, muốn hẹn gặp ngài."
"Lần sau hắn gọi thì nối máy cho tôi."
"Dạ."
Văn phòng chỉ còn lại mình Kỳ Dật, lúc này hắn mới đặt tay lên môi.
Không giống. Hoàn toàn không giống cảm giác sờ lên môi tên nhóc kia.
Đầu lưỡi chạm vào môi. Cảm xúc mềm mại này cũng không giống.
Hương vị cũng khác nhau.
Hắn nhất định là bị bỏ thuốc rồi, nếu không vì cái gì trong đầu toàn những suy nghĩ kỳ kỳ quái quái.
Chuông điện thoại bàn vang lên, Kỳ Dật nhấc máy, bên kia truyền đến tiếng Hạ Kình kêu kêu quát quát.
"Ây dô, Kỳ đại gia cuối cùng cũng chịu nghe điện thoại của kẻ hèn đây. Số điện thoại lần trước rốt cuộc là chuyện gì? Người kia còn gọi tôi là Ultraman, còn muốn tôi gọi hắn là ba. Con rơi của anh hả?"
Hạ Kình vừa hỏi xong, Kỳ Dật liền ngắt cuộc gọi.
Lúc trước sao hắn lại kết giao bằng hữu với tên đầu óc toàn đất sét này nhỉ?
Nhất định lúc đó mắt mù.
Bây giờ hối hận còn kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015996/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.