Lễ đính hôn kết thúc, hai người trở về mái ấm nhỏ của mình.
Không nói một lời, Tiêu Ý đem cô bổ nhào lên trên giường, trên gương mặt tuấn tú, ánh mắt lấp lánh muôn ánh sao.
"Thân ái, có thế không?"
Bổn tọa đã bị ngươi đẩy lên tới giường rồi, còn hỏi có thể hay không.
Cũng bởi vì hành động này của hắn, ZZ mới không kịp mang cô thoát ly vị diện.
Thấy Lăng Thanh Huyền không cự tuyệt, hắn duỗi tay giúp cô cởϊ qυầи áo. Rõ ràng chỉ cần kéo khóa kéo xuống, hắn lại khẩn trương đến rối loạn.
Đây là nàng dâu của hắn, hắn khẩn trương cái gì? Đêm nay còn phải phản công!
Nghĩ đến đây, hắn liền tìm lại tự tin.
Động tác cởϊ qυầи áo cũng trở nên lưu loát.
Cơ thể trắng nõn không tì vết hiện ra trước mắt, Tiêu Ý giật cà vạt, cúi người in một nụ hôn lên xương quai xanh tinh xảo.
Thuận thế mà lên, hắn tìm được môi cô, từ cạn tới sâu, đem hơi thở của hai người hòa làm một.
Cảm nhận được hai tay cô vòng lấy eo mình, hắn mừng rỡ như điên mà công thành đoạt đất, hai tay không ngừng tại địa phương tinh tế lưu lại gợn sóng.
Hôm nay trên danh phận, cô hoàn toàn thuộc về hắn.
Hắn cứ ngỡ dự định của mình sẽ tiếp tục suôn sẻ, không nghĩ tới một bước cuối cùng, trời đất bỗng quay cuồng, hắn cùng Lăng Thanh Huyền lại đổi vị trí.
____________________________________________________________________________
Nhìn chậu cỏ ba lá xanh mượt kia, Lăng Thanh Huyền cầm lấy bình nước bên cạnh.
【Ký chủ, hạ thủ lưu cây! Ta tưới nước rồi, còn tưới nữa nó sẽ úng đó!】 ZZ phóng vó heo phi nhanh tới ngăn cản.
Lăng Thanh Huyền bỏ bình nước xuống, nhìn chằm chằm chậu cỏ trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015927/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.