Editor: Ochibi
【 Vị diện 1: Vai ác Phong Giác 】
Ta tên Phong Giác, tên này không phải cha mẹ đặt cho ta.
Ta biết bọn họ không phải cha mẹ ruột của ta, nhưng họ đã nuôi ta lớn, ân dưỡng dục, ta dốc hết sức lực trả lại.
Từ nhỏ, ta không được yêu thích, phụ thân dạy ta khả năng chạy trốn, không phải để ta tự bảo vệ mình, mà để khi bán được ta vào một nhà làm hạ nhân, chờ bọn họ nhận được tiền, để ta biết chạy trốn.
Ta chạy trốn vô số lần, bọn họ kiếm được vô số ngân lượng.
Nếu ta không chạy về theo thời gian quy định, ta sẽ bị phụ thân đánh chửi.
Mẫu thân thường sẽ khuyên phụ thân đánh ta nhẹ chút, nhưng đó không phải biểu hiện yêu ta, mà là yêu tiền, đánh ta hỏng rồi, bọn họ cần tiền khám bệnh, cần thời gian khoảng cách, không có lợi còn thiệt thòi.
Ta biết định vị của mình là gì, cũng biết mình không thể cứ tiếp tục như vậy, nhưng ta quá đơn thuần, quá thiện lương, hoàn toàn phụng hiến bản thân cho cha mẹ.
Ta vẫn luôn hướng tới người tu tiên, bọn họ là người theo đuổi đại đạo, có thiên tư, sẽ trở thành người tu tiên ưu tú, không lo ăn mặc, cũng có thực lực.
Ta muốn thành người như vậy.
Nhưng có người nói với ta, thiên tư ta cực kém, căn bản không chạm được đến cửa, có lẽ cả đời này của ta, cũng cứ như vậy.
Cho đến khi ta gặp nàng, Lăng Thanh Huyền, Lăng cô nương, tuy rằng nàng luôn mang khuôn mặt lạnh, nhưng chuyện nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1015895/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.