Chương trước
Chương sau
Edit: Ochibi
Mắt thấy độ hảo cảm không hề bay lên, ZZ sốt ruột.
【 Ký chủ, cô như vậy không được đâu, tiến độ nhiệm vụ quá chậm. 】
Nữ nhân, không thể nói không được.
Vai ác toàn tâm toàn ý tu luyện, bổn tọa không thể chen ngang hắn.
【 Vậy cô đi lắc lư trước mặt hắn nhiều chút đi! 】
Lăng Thanh Huyền ngoan ngoãn lắc lư nhiều trước mặt Phong Giác, lại làm Phong Giác đang ngồi thiền phun ra khẩu huyết.
Ngươi xem, bổn tọa biết sẽ chen ngang, ngươi……
“Sư phụ! Ta tiến giai*!”
(*Tiến giai: Thăng cấp)
Máu ngoài miệng Phong Giác còn không kịp lau, hắn vui sướng mà nhảy nhót trước mặt Lăng Thanh Huyền.
Lăng Thanh Huyền đè hắn lại, lại ném một đống bí tịch qua, “Cố gắng nỗ lực.”
Nỗ lực đi lên chính đạo, ngàn vạn lần không cần trở thành vai ác.
【……】 Ký chủ cô có thể giúp hắn cầm máu trước hay không?
Phong Giác ôm đống bí tịch, lại bắt đầu gặm sách.
Sinh nhật lần này của Tề Viện rất long trọng, không chỉ cử hành ở Càn Khôn Môn một lần, mà ở trong triều cũng sẽ cử hành một lần, nhưng mà thiệp mời đi vào trong triều, nàng ta chỉ cho một bộ phận người, chưởng môn và trưởng lão cần thiết phải đưa, nhưng nàng ta chưa đưa cho Lăng Thanh Huyền, Lăng Thanh Huyền cũng lười đến đi.
“Tề Viện sư tỷ thật sự được chưởng môn coi trọng nha, chỉ là một cái sinh nhật, mà chuẩn bị lớn đến như vậy.”
“Vậy còn chưa đủ, có khả năng Tề Viện sư muội sẽ trở thành người thừa kế của chưởng môn cũng không chừng.”
Những nữ đệ tử đó cùng nhau cân nhắc xem làm thế nào để có quan hệ tốt hơn với Tề Viện, Lăng Thanh Huyền cùng Phong Giác đi trên hành lang dài, đột nhiên hỏi: “Đồ nhi, sinh nhật của ngươi là khi nào?”
Tay Phong Giác chặt chẽ nắm tay áo, hắn không biết, cũng chưa từng trải qua.
ZZ nhắc nhở Lăng Thanh Huyền một chút rằng nàng lại đang tổn thương vai ác, hơn nữa vai ác từ nhỏ đã bị cha mẹ như đối đãi như vậy, căn bản là chưa từng có sinh nhật.
“Hay là chung một ngày với vi sư?” Lăng Thanh Huyền đè vai hắn, như thế sẽ dễ nhớ.
“Vâng!” Phong Giác bật thốt lên đáp ứng ngay, trên mặt trắng nõn đỏ bừng, Lăng Thanh Huyền nhéo một cái, là đại nam nhân mà đỏ mặt cái gì, tật xấu này cần sửa.
Vừa mềm vừa mịn, còn mặt nàng thì cứng đơ.
Trải qua trong khoảng thời gian tăng cường thực lực và rèn luyện thân thể, Phong Giác so với lúc trước biến hóa không ít, sống lưng hắn thẳng tắp, thân cao hơn một ít, tự tin trong mắt cũng có, hơn nữa gương mặt thiếu niên tuấn tú, trẻ trung này, rất khó để người khác chú ý.
Đệ tử tới tham gia sinh nhật Tề Viện, thấy Phong Giác, nữ tử không cùng hắn tiếp xúc nhiều đều đỏ mặt, lén lút trộm ngắm hắn, hơn nữa còn ngầm so sánh hắn với Mộ Lâm.
Lăng Thanh Huyền có một loại cảm giác ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn hắn…… Mới là lạ!
Tiểu tử này quả nhiên dễ dàng trêu hoa ghẹo nguyệt.
Mặt nàng vô biểu tình nhìn những nhóm nữ đệ tử chạy chậm lại đây đưa đồ vật cho Phong Giác.
Đều là chút vật nhỏ vô dụng, không hề có ích gì cho tu luyện.
Phong Giác trộm quan sát bộ dáng nàng, sau đó đem vài thứ kia trả trở về, “Cảm ơn ý tốt của các vị, nhưng mà sinh nhật Tề sư tỷ sắp bắt đầu rồi.”
Mọi nơi như chim sẻ giải tán, nghe nói sinh nhật Tề Viện lần này, môn chủ còn chuẩn bị rất nhiều lễ vật phát ra, bọn họ nếu đến chậm, nói không chừng sẽ không có.
“Sư phụ.” Phong Giác cong khóe miệng, “Sư phụ muốn đi sao?”
Lăng Thanh Huyền gật đầu, dĩ nhiên là muốn đi, không đi thì sao có thể học tập một chút làm thế nào để giả……
【 Giả tạo. 】ZZ hữu nghị nhắc nhở, 【 Hảo cảm Mộ Lâm với Tề Viện tăng, hai người này nói không chừng rất nhanh sẽ ở bên nhau. 】
Ở bên nhau có phải sẽ phải thành thân song tu ngay hay không?
Vậy bổn tọa có phải lại cần chuẩn bị đồ vật đi tặng?
Có hơi mệt.
9/2/2020
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.