Quả nhiên như Mục Thanh Hoài dự đoán, cho dù cả Hạ Duệ lẫn Nhan Hạc Hiên đều không vui vẻ gì khi phải nhìn thấy nhau, song vì Lâm Mặc, cả hai đều tạm thời nhất trí không nhắc lại chuyện cũ. 
Loại trạng thái hòa bình giả tạo này không thể bảo đảm sẽ được kéo dài đến khi nào, nhưng chí ít cũng khiến cho tổng bộ đỡ phải rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng. Một bên là Nhan Hạc Hiên góp phần xây dựng phân nửa tổng bộ, chỉ cần y nảy sinh ý niệm liền rất dễ dàng phá hủy hàng loạt các công trình cũng như cướp đoạt lượng lớn năng lượng từ kho chứa. Bên còn lại là Hạ Duệ, tuy năng lực không lớn mạnh bằng đối phương, song tính ra vẫn khá có uy tín trong mắt những người thức tỉnh, nhân duyên không kém. Nếu hai tên này sống chết muốn giết nhau thì cả tổng bộ sẽ phải trời nghiêng đất ngả mất. 
Dù sao chuyện ra cớ sự này cũng do hai người bọn họ gây ra, cho nên Mục Thanh Hoài hoàn toàn chẳng hề có chút xíu áy náy nào mà quăng hết trách nhiệm lên đầu đối phương. Cái gì mà nhốt tù với chả đem ra tòa án xét xử chứ, dằn vặt bởi tội lỗi do bản thân gây ra mới là sự trừng phạt lớn nhất dành cho hai cái tên này! 
Trục thời gian ở mỗi thế giới không đồng đều, cho nên tuy rằng bọn họ phải trải qua cả một đời bên trong những vị diện kia đi tìm tung tích mảnh vỡ, lúc quay về tổng bộ thời gian vẫn không khác biệt mấy. Song do số 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762734/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.