Tất nhiên bọn họ cũng không thể cứ đứng đó mắt to trừng mắt nhỏ mãi được, cục diện căng thẳng rốt cuộc được phá vỡ khi có nhóm học viên khác đi ngang qua. Lucas nhẹ nhàng kéo ống tay áo Lâm Mặc, lôi kéo cậu rời đi nơi khác, mà Noa cũng chỉ có mím môi đứng đó nhìn, đáng ngạc nhiên thay không lên tiếng ngăn cản.
Được rồi, phỏng chừng đoán ra có nói nhiều hơn cũng chỉ là nước đổ đầu vịt đi.
Lucas vừa kéo Lâm Mặc đi, sắc mặt âm u nếu để người khác nhìn vào lúc này e rằng phải giật mình hoảng sợ. Hắn cắn răng, trong mắt lấp lóe lệ khí. Dường như Noa kia biết nhiều hơn hắn nghĩ. Việc bên trong hắn còn tồn tại một loại nhân cách ưa thích hủy diệt luôn là bí mật, ngay cả cha mẹ hắn cũng hoàn toàn không hề hay biết, làm sao một kẻ chỉ mới gặp hắn hai ba lần như Noa lại đoán ra được?
Loại nhân tố không đoán ra được này, vẫn nên trừ khử đi thì tốt hơn. Đáng tiếc học viện quân sự quản lý nghiêm ngặt, cơ hội xuống tay thật sự quá ít. Trong đầu Lucas chợt lóe ra một suy nghĩ, khóe môi lạnh lẽo cười nhạt.
Hình như còn vài tháng nữa là đã đến sự kiện giao lưu hữu nghị với học viện St. Martin và học viện liên bang đi...
Đây vốn là truyền thống lâu đời của cả ba học viện, nhằm khuyến khích học viên của mình càng thêm nỗ lực phấn đấu. Theo lệ thường, cứ mỗi ba năm cả ba trường sẽ lại tụ hợp một lần, cùng nhau thi đấu giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762672/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.