Theo nguyên tác, Dụ Trăn là đệ tử chân truyền, còn Hàn Vũ chỉ là đệ tử ký danh, cho nên về thân phận thì Hàn Vũ phải gọi Dụ Trăn là sư huynh. Nhưng để thể hiện lòng hào hiệp tốt bụng của nhân vật chính, Dụ Trăn dù vậy vẫn gọi Hàn Vũ là sư huynh xưng sư đệ.
Hiện tại Lâm Mặc cảm thấy nếu dù sao kết quả cũng chỉ có một, chi bằng cứ cho tiểu Trăn gọi tiểu Vũ là sư huynh luôn cho rồi. Đứa bé tiểu Vũ này nói gì thì cũng là một tay cậu nuôi lớn, tương lai còn bị nhân vật chính vả mặt dài dài, coi như giúp hắn bớt một lần vả mặt lúc này vậy.
Khác với Hàn Vũ trầm lặng chỉ thích một mình tu luyện, Dụ Trăn ngược lại vô cùng hiếu động, thường xuyên chạy khắp nơi trong Thanh Dương phong. Thế nhưng tốc độ tu luyện của nó lại không hề chậm chút nào, trái lại phải nói cứ như hỏa tiễn. Hàn Vũ mất gần bốn tháng mới Luyện Khí nhập thể được, nó chỉ cần một tuần đã thành công.
Lâm Mặc đã biết trước cốt truyện nhưng vẫn phải cảm thán. Chậc chậc, hào quang nhân vật chính sáng chói thế này hỏi sao không làm người khác ghen tỵ. Ngay cả cậu cũng thấy có chút cảm khái đây.
Dụ Trăn rất quấn, cơ hồ ngày nào cũng ầm ĩ chạy đến chỗ cậu để đòi chỉ dạy. Lâm Mặc bị nháo đến nhức đầu, bất quá nhân vật chính lúc này còn là một tiểu bánh bao, cho nên dù bị làm phiền thì cậu vẫn rất thỏa mãn a. Lúc chỉ dạy có thể nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762589/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.