Khi Lâm Mặc tỉnh lại, cậu nhận ra mình đang nằm trên giường. Đưa mắt nhìn xung quanh theo dõi tình hình, chỉ nhận ra đây là một căn phòng rộng lớn, màu sắc trang trí đơn giản nhưng lại mang theo một cỗ hương vị sang trọng nghiêm cẩn, khiến người khác cảm thấy chủ nhân của căn phòng này là một người tính tình tỉ mỉ lại nghiêm túc. Cậu buồn bực nhìn lên trần nhà, như thế nào mới ngất đi có một lát, đã bị khiêng tới chỗ này rồi.
Cậu không sợ bị bắt cóc, dù sao cũng chẳng có tên bắt cóc nào lại để con tin nằm trong phòng ốc sang trọng như thế. Quan trọng nhất là bản thân cậu không cha không mẹ, không tiền tài không quyền thế, bắt cậu thì ích lợi gì a. Ngay cả tim cậu còn bị tật, muốn lấy nội tạng cậu đem bán cũng không được nữa là. Không giải thích được, cậu đành liên hệ với hệ thống.
"Hệ thống, chuyện gì xảy ra sau khi tôi ngất đi vậy?"
[Có người thấy cậu, đem về nhà cho bác sĩ đến chữa trị, sau đó cậu ngủ tới tận sáng hôm nay]
Hệ thống cũng tự im lặng bổ sung trong lòng là cái người mà đạp lên viên thuốc của cậu đấy.
Lâm Mặc nghĩ mãi không ra. Chẳng phải bình thường nên đưa đến chỗ bác sĩ sao? Khối thân thể này của cậu tuy có chút nhan sắc, nhưng cũng chưa đến mức vạn nhân mê, chỉ mới trông thấy liền nhất kiến chung tình đi? Nếu quả thật có cái hiệu ứng đó, lúc ấy cậu cũng không bị đánh đến bầm dập như vậy.
[Ký chủ nghĩ nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu-cau/762574/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.