Cô lười cử động nên cũng không tránh ra. Trong phòng đều là tiếng rên rỉ ướt át làm cho giữa hai người lại càng thêm mập mờ.
Cô còn chưa mở miệng nói chuyện đã nghe thấy Tư Vân Tà cất tiếng.
“Sao phải làm như vậy? Ghen ghét à?”
Không nghe ra được cảm xúc gì trong giọng nói của anh, Tuyên Vân Chi hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn anh.
“Cái gì?”
Cô chớp mắt một cái, nghi hoặc trong đôi mắt càng hiện rõ.
“Tôi ghen ghét cái gì?”
Môi mỏng của Tư Vân Tà nhếch lên, lộ ra nụ cười tà mị quen thuộc.
Sau đó anh chậm rãi nói, “Dựa trên pháp luật, em vẫn là vợ của Nam Cung Vũ, lại chạy tới làm loạn tiệc đính hôn của anh ta với người khác, không phải ghen sao?”
Dứt lời, liền nhìn thấy trong đôi mắt phượng kia hiện lên sự âm trầm.
Tuyên Vân Chi nghe xong, chợt bật cười.
“Đúng rồi, tôi gần như đã quên mất mình còn là vợ anh ta, đúng là nên ghen thật… A! Anh làm cái gì vậy?!”
Cô còn chưa nói xong, cổ tay đang bị Tư Vân Tà nắm đột nhiên truyền đến cơn đau.
Ngẩng lên nhìn, người này vẫn cười cười như cũ, trên mặt là sự thờ ơ bất cần, môi mỏng cong cong, nhưng tay lại làm chuyện ngược lại với nụ cười lười biếng thản nhiên này.
Sau đó anh nói một câu: “Thảo nào lại nhiệt tình đi tìm anh ta như vậy. Xem ra em rất yêu anh ta nhỉ, trả thù cũng không tính cái gì.”
Rõ ràng là cười nhưng lại khiến người ta không khỏi run lên.
Tuyên Vân Chi cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-tan-tinh-boss-phan-dien/1193293/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.