Ngược lại Tuyên Vân Chi lại rất thảnh thơi.
“Lãnh thiếu gia, nếu không như vậy, cả đời này anh đều không thể có được Tưởng Tiểu Liên.”
Rốt cuộc vẫn là sự trầm mặc của hắn thay cho câu trả lời.
Vào lúc Lãnh Bằng Hàn chuẩn bị đứng lên rời đi thì lại đối với Tuyên Vân Chi ra tay, gương mặt lạnh lẽo.
“Đây là cô thiếu Tiểu Liên.”
Tuyên Vân Chi theo phản xa giơ tay phản kích.
Nhưng cô lại quên mất xương bả vai phải của mình từng bị trúng đạn, chỉ mới ra viện được mấy ngày.
Bây giờ vẫn còn đang trong thời gian dưỡng thương.
Hai bên động thủ, lông mày cô liền nhíu chặt lại, một trận đau đớn truyền đến.
Lúc này hai người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lãnh Băng hàn, ấn bả vai hắn xuống.
Cô lùi lại, liền nhìn thấy Đường Nhất mặc tây trang, lịch sự mỉm cười.
Chà, thật trùng hợp.
Sau đó liền nghe thấy Đường Nhất nói một câu. “Lãnh thiếu gia, đã lâu không gặp.”
Lãnh Băng Hàn nhìn Đường Nhất, liền nhanh nhẹn xoay người, nhảy qua quầy bar chạy ra ngoài.
Vệ sĩ bên người dáng vẻ chuẩn bị đợi chỉ thị, Đường Nhất xua tay nói. “Không cần đuổi theo.”
“Tuyên tiểu thư.” Anh ta nhìn cô lễ phép gọi.
Mặc dù lần đầu gặp không có ấn tượng tốt nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến thái độ lịch sự của Đường Nhất đối với Tuyên Vân Chi.
Dù sao thì cô cũng đã cứu Tư tiên sinh một mạng.
Tuyên Vân Chi nhìn Đường Nhất ăn mặc nghiêm túc, không phù hợp với quán bar hỗn loạn này.
Đang muốn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-tan-tinh-boss-phan-dien/1193280/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.