"Đúng thế! Đế Cơ điện hạ quá tàn bạo.."
"Thảo nào đến giờ chẳng ai dám hỏi cưới nàng, chỉ sợ rằng tương lai Đại Can sẽ giống như lời Nhạc Sư kia nói, bị hủy hoại trong tay nữ nhân.."
"Điệu vũ tế lễ còn chưa hoàn thành, vận khí của Đại Can tận rồi, trời ạ.."
"..."
Dân chúng nhao nhao ầm ĩ, có oán giận, có trách mắng, thậm chí có kẻ không cam lòng quỳ gối nữa, đứng bật dậy chỉ trỏ.
Vãn Vãn đứng đó, thân thể đơn bạc đón lấy cơn gió tạt qua, đôi dải lụa đào cũng ủ rũ xõa xuống.
"Phá hư Quốc Tế nên xử trí ra sao?" Thanh âm của nàng vô cùng bình tĩnh.
"Nên xử trảm." Hồng Tiên lập tức tiếp lời.
"Vậy.. thưa Đế Cơ điện hạ, người có muốn tiếp tục điệu vũ tế lễ không?" Lương hữu tướng trầm mặt thốt.
Nhạc Sư nắm rõ nhạc luật của Phi Thiên Vũ đã chết, không có ai tấu nhạc, một khi Phi Thiên Vũ không thể hoàn thành, chắc chắn sẽ kéo theo lỡ dở buổi tết lễ. E rằng toàn bộ con dân Đại Can.. sẽ chẳng bỏ qua cho nàng ta.
Vãn Vãn bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, sát khí lành lạnh ẩn hiện nơi khóe môi, đóa anh đào đỏ mọng mấp máy: "Tiếp tục."
"Nhưng mà.." Lương hữu tướng còn chưa kịp nói hết lời.
Giữa khoảnh khắc ấy, trong không trung bất chợt vang lên tiếng tấu đàn, thanh âm kia mờ ảo, làn điệu bi tráng, tựa như tái hiện lại khung cảnh thiên quân vạn mã anh dũng xông thẳng vào quân thù, vô số binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042683/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.