Một gã nhuộm đầu tóc vàng hoe như chổi rơm, trên mặt còn có vết sẹo dài vắt ngang, trông vô cùng ra dáng đầu gấu giang hồ, hắn khều đồng bọn đứng bên cạnh nói, "Có phải tao nhìn nhầm không mày, nãy mới có một cô gái mặc váy trắng bay xuống hả?"
"Đại ca, anh.. anh không nhìn lầm đâu." Giọng Hổ Tử run rẩy, thoạt nhìn căn biệt thự này vừa hiu quạnh vừa kì quái, chẳng lẽ có ma!
Hoàng Mao thở phào nhẹ nhõm, không nhìn lầm là tốt rồi, sau đó trái tim lại giật thót lên, nhưng mà kia là tầng ba mà, người bình thường sao mà bay từ tầng ba xuống được?
"Hổ Tử, chúng ta đi qua bên kia châm lửa rồi té thôi! Tao thấy gáy tao lạnh lạnh mày ơi." Hoàng Mao vội vàng la lên.
Hổ Tử nghe vậy cũng giật thót trong lòng, trước nay gã đạp lên sinh mạng để kiếm ăn, gây ra vô số chuyện ác nhân thất đức, chẳng sợ trời chẳng sợ đất chỉ sợ mỗi hồn ma báo oán, nắm chặt lá bùa bình an trong tay, đoạn gã cất bước hấp tấp theo sau Hoàng Mao.
Bỗng nhiên đang đi được nửa đường, vật gì đó quấn chặt mắt cá chân hai kẻ nọ giật mạnh, khiến bọn chúng mất đà ngã lăn kềnh ra mặt đất.
Lúc này bên ngoài căn biệt thự, vài đốm lửa nhỏ đỏ cam đã dấy lên, trong đêm khuya tĩnh mịch, tiếng gỗ cháy lách tách truyền vào tai càng thêm vang dội, khung cảnh âm u khủng bố tựa mười tám tầng địa ngục.
"A! Có ma!" Hổ Tử ré to, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042651/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.