Phó Âm đè nén cảm giác mừng rỡ trong lòng, đột nhiên nhớ tới cú điện thoại buổi sáng kia, chết tiệt, nhất định do Diệp An chơi khăm hắn!
"À không, hôm nay ở công ty nhiều việc quá cho nên chú quên mất." Hắn nói.
Vãn Vãn cũng không có ý định vạch trần lời nói láo trắng trợn của Phó Âm, chắc là người nhận điện thoại kia giấu hắn việc hôm nay nàng sẽ chuyển tới.
"Chú.. chú buông cháu ra được chưa?" Giọng nàng bé như muỗi vo ve bên tai.
Phó Âm cũng thấy tình huống hơi xấu hổ, lưu luyến buông tay ra, sau đó hắn quay lưng lại: "Tại sao cháu lại.." Tắm ở trong phòng hắn?
Lúc này Vãn Vãn mới nhớ tới bản thân đang lõa lồ, gò má lại hồng rực lên, nàng luống cuống nhặt khăn tắm dưới đất che kín cơ thể, mở miệng nói: "Cháu mới xuống máy bay, cảm thấy người khó chịu nên mới đi tắm chút.."
"Vậy thì mau thay quần áo đi!" Phó Âm đè nén ngọn lửa hèn mọn bùng cháy trong lòng, vội vã bước ra khỏi cửa.
Chỉ cần một cái liếc mắt hắn đã nhận ra cô gái ấy, bởi vì trong điện thoại hắn lưu vô số ảnh của nàng, mỗi sở thích, mỗi việc nàng làm hàng ngày, đều có người đặc biệt báo cáo lại cho hắn.
Nhưng cho dù có ngắm ảnh Vãn Vãn bao nhiêu lần, hắn cũng không nghĩ tới, cô gái nhỏ mới tròn mười bảy kia, trổ mã.. tốt đến vậy.
Lúc Vãn Vãn mặc quần áo xong xuôi, đi ra ngoài, phát hiện Phó Âm đang đứng ngoài ban công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042613/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.