"Sư phụ.. Con.. Con mang rượu.. về rồi đây.." Vãn Vãn thở dốc mấy hơi, sau đó đi tới bên cạnh Đế Cửu Thương, đặt vò rượu trên tay xuống mặt đất.
Linh cầm trên giá đã chín hẳn, bấy giờ mùi thịt nướng thơm nức mũi bốc lên khắp bốn phía, nàng thòm thèm đưa lưỡi liếm liếm môi.
"Sư phụ, thịt ăn được chưa?"
Lúc Vãn Vãn đưa mắt về phía Đế Cửu Thương, hắn vội vàng dời ánh nhìn sang chỗ khác.
"Được rồi." Nam nhân đáp vẻ thản nhiên, đoạn hắn dùng dao cắt linh cầm ra từng miếng nhỏ, sau đó lấy que xiên thành vài xâu thịt đặt sang một bên.
Vãn Vãn ngồi cạnh theo dõi toàn bộ quá trình không chớp mắt, nước dãi sắp chảy thành sông.
Đến khi nàng cầm xâu thịt lên toan bỏ vào miệng, chợt nhớ ra, nàng mang rượu tới nhưng lại quên lấy ly mất rồi.
"Sư phụ, con quên lấy ly." Vãn Vãn đứng phắt dậy, "Đợi một chút, con đi lấy ly đã."
Đế Cửu Thương thấp giọng nói: "Không cần đâu! Ta có sẵn ly đây."
Vãn Vãn cúi đầu nhìn, đột nhiên trong tầm mắt xuất hiện hai cái cốc trong suốt làm bằng ngọc lưu ly, lẳng lặng nằm bên cạnh vò rượu từ bao giờ.
"Đẹp quá!" Nàng cầm ly lên cẩn thận nhìn ngắm.
Dưới ánh trăng phản chiếu, những hoa văn được chạm khắc tinh xảo trên thân ly như ẩn như hiện vô cùng đẹp mắt, thật khiến kẻ tục tằn như nàng nảy ra suy nghĩ muốn cất giữ chúng làm của riêng.
Vãn Vãn ngắm nghía một hồi sau đó lại cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042581/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.