Tên đệ tử kia vừa mới dứt lời, bóng dáng một nam một nữ đã bước tới cửa đại điện, chính là Mặc Dạ Minh cùng Đồ Sơn Thanh Thanh.
"Sư phụ." Hai người nọ lập tức quỳ xuống hành lễ.
Chưởng môn nhận lễ xong, vội vàng hỏi: "Đồ nhi có sao không? Có bị thương gì không?" Đồ đệ bảo bối này của ông là người có khả năng độ kiếp phi thăng thành tiên cao nhất, cả Phiếu Miểu Tông sau này trông chờ vào hắn, cho nên chưởng môn lo lắng là điều đương nhiên.
Thần sắc Mặc Dạ Minh lãnh đạm như cũ, "Không bị thương."
Trái lại vẻ mặt của Đồ Sơn Thanh Thanh bên cạnh lại tái nhợt, có vẻ như đang bị thương nặng, yếu ớt dựa sát vào người Mặc Dạ Minh. Khi nàng ta trông thấy Vãn Vãn, trong lòng hơi kinh ngạc.
Không phải hôm nay là ngày Phiếu Miểu Tông tuyển nhận đệ tử mới sao, vì cớ gì Đồ Sơn Vãn Vãn lại xuất hiện ở đây?
"Sư huynh!" Đồ Sơn Thanh Thanh cất giọng mềm mại gọi.
Mà kẻ vốn trước giờ lãnh đạm như Mặc Dạ Minh lại bất ngờ đáp lời, thanh âm còn nhiễm chút ôn hòa.
Đôi đồng tử của Vãn Vãn hiện lên vẻ mất kiên nhẫn, nhún người nhảy đến trước mặt chưởng môn, vươn móng vuốt cào ông ta một cái.
Không chỉ mỗi chưởng môn mà tất cả mọi người trong đại điện đều sửng sốt, duy mỗi Mặc Dạ Minh khẽ híp mắt, cất tiếng gọi, "Tiểu Tử." Sau đó lạnh lùng ra lệnh, "Qua đây!"
Chưởng môn cũng nhân dịp này thông báo: "Đồ nhi, linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042573/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.