Được chiêm ngưỡng dung nhan hắn ở khoảng cách gần như thế này, hô hấp của Vãn Vãn nhanh chóng trở nên dồn dập, bên cánh mũi thoang thoảng mùi hương thanh mát tản ra trên người hắn.
Vãn Vãn thử kháng cự thêm lần nữa, động tác giãy giụa vụng về trông hết sức buồn cười.
"Ngao ngao ô.." Mau buông ra!
Chẳng biết có phải nam nhân nghe hiểu tiếng nàng hay không, sau đó lập tức buông lỏng tay ra.
Mà Vãn Vãn mất đi điểm tựa.. ngã bùm một cái xuống nước.
Nàng bì bõm bơi bơi trong ôn tuyền hồi lâu mới mò tới bờ, nằm bẹp trên bãi cỏ thở không ra hơi, đưa đôi mắt nhìn hắn vẻ lên án.
"Ngao ngao!" Ngươi làm ra suýt chết đuối!
Có vẻ như bị hành động ngốc nghếch của nàng ảnh hưởng, khuôn mặt tuấn mỹ kia lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
"Tiểu yêu ngu dốt."
Vãn Vãn nghỉ ngơi, suy nghĩ chốc lát, sau đó đứng lên lắc lắc bộ lông dính nước, đoạn vọt thẳng vào trong rừng.
Nam nhân không ngờ nàng lại bỏ chạy thục mạng như trước, tuy nhiên hắn chẳng chú ý lắm, xoay người trở về ôn tuyền.
Ngọn núi này vốn là cấm địa đối với đệ tử Phiếu Miểu Tông, cũng chỉ có con tiểu yêu to gan kia mới dám đến rình hắn tắm rửa.
Vãn Vãn không về chỗ Mặc Dạ Minh mà lại bẻ lái sang Linh Cầm Sơn, vài đệ tử được cắt cử trông coi đỉnh núi này làm vẻ mắt điếc tai ngơ mặc kệ nàng.
Tiểu hồ ly lại tới bắt Ngũ Sắc Linh Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042561/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.