Nửa năm qua, Vãn Vãn vẫn chưa bao giờ từ bỏ ý định đi bắt trộm Ngũ Sắc Linh Cầm. Chưởng môn cũng không bị tức đến quăn râu như trước, Mặc Dạ Minh vẫn phạt nàng, chuyện quen thuộc này cứ lặp lại mỗi ngày như một vòng tuần hoàn.
Thẳng đến khi Đồ Sơn Thanh Thanh xuất hiện.
Mỗi năm hết tết đến, Phiếu Miểu Tông sẽ nhận đệ tử một lần, Đồ Sơn Thanh Thanh có huyết mạch của Hồ Vương, thiên tư chắc chắn không phải hạng vừa, thuận lợi làm đồ đệ của chưởng môn.
Ở trong Hồ tộc, tướng mạo Đồ Sơn Thanh Thanh thuộc dạng cao quý kiêu ngạo, nhưng khí tức quanh thân nàng ta lại cực kỳ ôn hòa, dịu dàng, làm người bên cạnh hết sức thoải mái, phàm là đàn ông đều yêu thích kiểu thế này.
"Sư huynh, sư huynh.." Đồ Sơn Thanh Thanh ở sát vách Mặc Dạ Minh, mỗi sáng sớm sẽ mang chút đồ ăn đứng ngoài tiểu viện gọi với vào.
Chưởng môn dặn dò Mặc Dạ Minh phải hết sức quan tâm vị tiểu muội này, hắn đành thu lại kết giới, đưa Đồ Sơn Thanh Thanh vào trong tiểu viện.
"Sư huynh xem nè, đây là ít điểm tâm do tự tay ta làm, huynh nếm thử xem.."
Đồ Sơn Thanh Thanh để mấy loại thức ăn lên cái bàn đá trong sân, nào là cháo Liên Hoa, Linh Lung Cao các thứ..
Vãn Vãn mũi thính ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức, lập tức từ trong phòng vọt ra.
Vừa nhìn thấy nàng, trong mắt Đồ Sơn Thanh Thanh hiện lên tia ngoan độc, Đồ Sơn Vãn Vãn!
Kiếp này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042559/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.