Vãn Vãn hoảng sợ siết chặt tay Quý Thanh, Nguyệt Thần trong tay nàng cũng phát ra những âm thanh run rẩy.
Nhất định chính là Thiên Đạo!
Khuôn mặt những người Mao gia đặc quánh lại. Bọn họ không biết đây là hiện tượng quái dị gì, nhưng xem ra tình hình vô cùng nghiêm trọng.
Quý Thanh ôm Vãn Vãn vào lòng, dịu dàng nói vào tai nàng, "Đừng sợ!"
Kỳ lạ thay thiên địa chỉ tối sầm đi trong chốc lát, khoảng năm phút sau đã bình thường trở lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Mây đen hung hãn lúc nãy bấy giờ biến mất chẳng thấy tăm hơi, để sót lại duy nhất ánh bình minh xinh đẹp nhuộm đỏ một khoảng trời.
Vãn Vãn ngẩn người, chớp chớp hai mắt ngạc nhiên, tại sao Thiên Đạo không tới?
Nhưng hiện tại nàng chẳng còn hơi sức đâu mà thắc mắc nhiều. Nguyệt Thần rơi xuống mặt đất chậm rãi tan biến vào hư vô, cánh tay nàng mất hết tri giác buông thõng bên hông.
Mao Tiểu Cửu chạy tới nâng Mao lão gia dậy, khi pháp trận bị phá vỡ đã gây tổn thương nghiêm trọng cho thân thể của ông, có lẽ phải nằm viện tĩnh dưỡng khá lâu.
Mao Tiểu Thất trầm ổn bước qua, cung kính cúi người nói với Quý Thanh và Vãn Vãn, "Đa tạ đại nhân, đa tạ phu nhân."
Xa xa có tiếng còi xe cảnh sát cùng xe cứu thương vang lên dồn dập.
Vốn dĩ sự tồn tại của Mao gia chỉ có những quan chức lãnh đạo quyền lực trong thành phố mới biết, bọn họ vô cùng kính trọng gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042553/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.