Vãn Vãn thật muốn cười nhạo vào mặt cô ta, cái xe cũ nát ư? Đó là đồ cổ đấy!
Cửa kính đóng một lớp tuyết trắng tinh mở ra, thiếu niên mặc bộ trang phục thời Đường tối màu từ ghế tài xế bước xuống.
"Ủa.." Ngô Bình Bình bước tới đã kinh ngạc hô lên, "Đó không phải đệ nhất học bá thời cấp ba Mao Tiểu Thất sao?"
(Học bá: Học sinh giỏi)
Sau mấy năm Mao Tiểu Thất vẫn chẳng khác gì, gầy gầy cao cao, mang mắt kính, trông giống như một người bình thường.
Lại nói lực học của hắn vô cùng bá đạo, suốt ba năm trung học đều giữ vững thành tích cao nhất trường, nhưng sau khi đoạt giải học sinh giỏi quốc gia lại lặn mất tăm. Vì cớ gì hôm nay hắn lại xuất hiện ở chỗ này?
Nghe đồn tính tình Mao Tiểu Thất rất quái đản, ở trường ai nấy đều sợ hắn ta.
Chẳng lẽ hắn là bạn trai của Chung Vãn Vãn? Nhưng mà khi còn đi học đâu ai thấy bọn họ tiếp xúc với nhau đâu!
Trái lại Mao Tiểu Thất không đi tới khách sạn, hắn cẩn thận bung một cây dù bằng lụa màu đỏ ra, đoạn cung kính khom người mở cửa sau xe.
Vốn dĩ Úc Vi Nhi đang nhẹ nhàng thở phào lại căng thẳng lên, trong lòng bỗng bồn chồn đến lạ.
Loại dự cảm này giống như việc kế hoạch vốn dĩ rất hoàn mỹ chẳng chút kẽ hở chợt xuất hiện biến cố, hơn nữa biến cố này còn làm cho người ta trở tay không kịp, mất cả chì lẫn chài.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042545/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.