Ngô Bình Bình lập tức ngậm miệng, trong lòng lại mỉa mai, tuổi trẻ bồng bột ư? Cô tự lừa mình dối người à, cho dù cô có trẻ người non dạ đến đâu, có bồng bột đến đâu cũng phải nhận thức được rằng việc bắt nạt bạn cùng lớp là sai trái.
Nhưng những lời này nàng ta không dám nói ra, nàng ta hãy còn nhớ như in thời điểm kỳ học năm cuối cấp, Chung Vãn Vãn như biến thành một con người khác, hơn nữa nàng ta còn cho Úc Vi Nhi nếm vài quả đắng. Liệu đối với kẻ ngang nhiên làm trái ý mình, Úc Vi Nhi có thể rộng lượng đến vậy hay không?
Chờ Chung Vãn Vãn tới ắt sẽ biết, trong lòng Ngô Bình Bình hơi thở dài. Sao lúc trước bản thân lại ấu trĩ hùa theo Úc Vi Nhi làm mấy chuyện vô bổ kia, nếu thay vào đó mình chăm chỉ đọc sách hơn một chút, bây giờ cũng không đến mức phải đi làm một nhân viên công chức quèn.
Đột nhiên, ngoài cửa đại sảnh vang lên âm thanh ồn ào.
Ngô Bình Bình, lớp trưởng, Úc Vi Nhi cùng Cao Lôi đều tò mò nhìn qua.
"Đó là ai vậy?"
"Thật xinh đẹp, không biết cô ấy là ai nhỉ? Từng học lớp chúng ta hay sao?"
"Cậu có cảm thấy cô ấy trông hơi giống con bé bị bắt nạt kia không?"
"..."
Vài gã đàn ông đương cầm ly rượu trên tay rôm rả bàn tán, chung quy phàm là đàn ông thì ai cũng hứng thú với phụ nữ đẹp.
Trên mặt Vãn Vãn nở nụ cười đạm nhiên, bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042543/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.