Đám học sinh ngồi ê cả mông mới tới nơi, ai nấy đều sôi nổi xách balo lục tục xuống xe.
Chờ đến khi xe khách không còn bóng người, Quý Thanh mới nhẹ nhàng lay gọi Vãn Vãn.
Vãn Vãn vốn chỉ ngủ một giấc nông, liền mở hai mắt hơi kèm nhèm ra, "Đến nhanh vậy hả, ưm, em chưa ngủ đã nữa.."
Quý Thanh cưng chiều xoa đầu nàng, "Tí nữa anh dựng lều cho em vào nghỉ ngơi."
"Thôi, em muốn đi chơi cơ." Vãn Vãn lắc đầu, hiếm lắm mới có cơ hội đi đâu đó thư giãn, nàng không muốn lãng phí thời gian vào việc nằm ngủ.
Nàng đứng lên, vươn tay duỗi thẳng eo, cái áo vốn vừa vặn bị động tác của nàng kéo căng, làm lộ ra vòng eo nhỏ nhắn trắng nõn.
Mặt Quý Thanh đỏ lên, lén lút vươn tay ra kéo áo nàng xuống che lấp cảnh xuân.
Vãn Vãn thấy thế chỉ hơi nhướng mày, không nói gì.
"Quý Thanh, mình xuống xe đi."
Hai người theo đuôi nhau bước xuống, chủ nhiệm lớp đang tập hợp tất cả học sinh lại, chuẩn bị giao nhiệm vụ. Dặn dò mọi người không được chạy lung tung, sau đó phải chú ý an toàn, vân vân..
Nhiệm vụ của Vãn Vãn là cùng mấy học sinh nam đi vào núi nhặt củi khô, tuy rằng cả đoàn có mang than theo để nướng thịt, nhưng việc nấu cơm nước cần sử dụng bếp củi, loại bếp này vô cùng tiện lợi, chỉ cần chất củi vào thì có thể nấu được bất cứ thứ gì ngay tại chỗ.
Vãn Vãn chẳng kì kèo nhiều, tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042530/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.