Quý Thanh gật đầu: "Đúng vậy, hôm nay ta mang cô ấy tới đây muốn nhờ lão nhìn giúp."
"Phàm là việc đại nhân không thể giải quyết, lão già này e rằng cũng lực bất tòng tâm.." Mao lão gia cau mày.
"Gia gia, người lại nói đùa rồi, rõ ràng chuyện này người giải quyết dễ như trở bàn tay. Chẳng qua do linh hồn cô gái này tiếp xúc với đại nhân, mỗi khi bất ổn sẽ xuất hiện hiện tượng ly hồn thôi." Tiểu nữ hài buông bút ra, lễ phép nói.
"Hắc, cái con bé này!" Mao lão gia bối rối cốc đầu nữ hài kia một cái.
Tiểu nữ hài bình tĩnh xoa xoa đầu, đoạn đưa mắt nhìn qua Quý Thanh cùng Vãn Vãn, nghiêm túc nói: "Ta có thể giúp ngài, đổi lại phải đáp ứng ta một chuyện."
Quý Thanh ôn hòa cười: "Tiểu Cửu, ngươi thật sự có thể giải quyết chuyện này sao?"
"Có thể." Tiểu nữ hài khẳng định chắc nịch.
Mao lão gia xấu hổ nói với Quý Thanh: "Đại nhân yên tâm, cháu gái này của ta tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng về phương diện linh thuật thì mạnh hơn đứa cháu trai đích tôn không nên thân kia nhiều."
"Gia gia, con nghe được lời người nói đó nha." Mao Tiểu Ngũ bên ngoài cửa u oán hét to.
"Thằng nhóc thúi!" Mao lão gia bất đắc dĩ than.
Tiểu nữ hài nói: "Chào đại tỷ tỷ ạ, em tên là Mao Tiểu Cửu, chị đi theo em." Nói đoạn cô bé nhảy phốc xuống khỏi ghế, nện bước không nhanh không chậm, khoảng cách vừa vặn đồng điều. Chứng tỏ cô bé này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042517/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.