"Hạo ca ca." Vãn Vãn chạy tới, nhào vào người Hứa Thần Hạo ôm chặt lấy hắn, "Em rất nhớ anh."
Hứa Thần Hạo ném điếu thuốc đã hút cạn vào thùng rác ven đường, hít hà mùi hương quen thuộc trên người nàng, nói: "Mấy ngày không gặp, trông em béo lên không ít."
Cái gì? Nghe thấy lời này Vãn Vãn vội vàng buông tay ra, tự kiểm tra bản thân mình từ trên xuống dưới. Béo chính là thiên địch của nữ nhân, tuyệt đối không thể chịu được khi bị chê béo, đặc biệt còn là vị hôn phu của nàng chê.
"Trêu em thôi, như vầy rất cân đối." Hứa Thần Hạo thấy vẻ mặt nôn nóng của nàng, liền trấn an. Hắn giữ chặt tay nàng nói, "Đi thôi."
Vãn Vãn bĩu môi, làm sao mà có thể, mỗi ngày nàng đều ăn kiêng rồi tập yoga, béo thế nào được mà béo!
Ngồi vào xe, Hứa Thần Hạo lấy một chiếc hộp nhỏ từ trong túi ra, đưa cho nàng, "Mở ra xem."
"Đây là.. quà của em?" Vãn Vãn mở to hai mắt ngập nước nhìn hắn, nụ cười nở rộ trên khóe môi.
Nàng háo hức lập tức mở hộp quà ra, chỉ thấy bên trong là một chiếc vòng cổ bạc lẳng lặng nằm đó, điểm lên là viên đá màu đỏ điêu khắc hình trái tim, lấp lánh chiếu sáng trong bóng tối.
Vãn Vãn trong nháy mắt sững sờ, đáy lòng run rẩy, cái này giống với chiếc vòng sót lại lúc nàng còn là linh hồn như đúc, chuyện này là thế nào? Chỉ là trùng hợp.. hay là?
"Làm sao vậy? Không thích sao?" Hứa Thần Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042415/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.