Xả một chút nước lạnh vào chỗ bị thương, Tô Vãn Vãn vuốt ve mu bàn tay.. Lâm Tịch Hàm, chuyện này là do chính cô tự chuốc lấy.
Vết thương này, sớm muộn gì nàng cũng làm cho cô ta phải đền lại gấp trăm lần.
Pha một ly café cho Hứa Thần Hạo, Vãn Vãn cố ý dùng cái tay bị phỏng mà bưng tách cà phê đi đến văn phòng.
Hứa Thần Hạo đang cúi đầu nghiêm túc xử lí công việc, nàng thả nhẹ bước chân, chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, cẩn thận đem cà phê đặt lên bàn.
Cái ly đặt lên bàn phát ra thanh âm rất nhỏ, nhưng vẫn khiến Hứa Thần Hạo ngẩng đầu nhìn, vài sợi tóc rũ xuống khóe mắt, trông vừa biếng nhác vừa hút hồn.
"Hạo ca ca, em pha café cho anh nè, anh uống thử xem." Vãn Vãn cười nói.
Ánh mắt Hứa Thần Hạo nhìn ly café nóng hổi, gật đầu cười nhẹ, đoạn vươn bàn tay thon dài nâng lên.
"Không ngờ em chu đáo như vậy." Hắn bưng ly café để gần miệng.
"Thổi nguội đã rồi uống, còn nóng lắm đó." Tô Vãn Vãn vội vàng nói.
"Hay là em thổi giúp anh đi?" Hứa Thần Hạo chớp chớp đôi mắt đào hoa làm nũng.
"Anh tự đi mà thổi." Tô Vãn Vãn trừng mắt, đi vòng ra phía sau lưng, đặt tay lên vai hắn nhẹ nhàng xoa bóp, "Anh ngồi cả một buổi trưa rồi, em xoa bóp vai giúp anh."
Thỏa mãn hưởng thụ tay nghề xoa bóp của Vãn Vãn, Hứa Thần Hạo không biết có phải do uống café nóng hay không, mà trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than/4042413/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.