Mộc Hoàn lo lắng nhìn mằn hình điện thoại. Từ lúc Bình An bỏ ra ngoài đã cách đây 2 tiếng, hiện tại là 9 rưỡi tối rồi. Nàng nhớ lại khuôn mặt rầu rĩ của cô, bàn tay vô thức nắm chặt. Liệu Bình An có làm điều gì dại dột không? Cô ấy đã đi đâu?. Không còn cách nào khác, Mộc Hoàn lấy chiếc áo khác gió trên kệ, đeo khẩu trang ra ngoài.
Trời về đêm, bà con đóng cửa chuẩn bị đi ngủ. Gió lạnh thổi qua tấm điểm của quán đồ ăn thơm phức. Mộc Hoàn định vào tìm Bình An, nhưng đi đến cửa đã thấy một cảnh “ mới lạ “
Bình An quần áo xộc xệch, hai mắt lim dim như thiếu giấc. Khuôn mặt hồng rực dựa vào vai Mỹ Loan. Nàng ấy khẽ vòng qua eo Bình An, quan sát ông chủ tính tiền.
Hồ Lô đang bất lực đánh thức kí chủ, phát hiện ngoài cửa có tiếng động. Vừa nhìn thấy Mộc Hoàn, nó liền hiểu tình huống này rất rất không ổn. Hệ Thống siêu cấp khôn lỏi vội chuồn đi.
Mỹ Loan đang định lay vai Bình An thì một cách tay ngọc ngà ngăn lại. Mộc Hoàn đen mặt kéo cô vào lòng. Đối diện trước ánh mắt của Mỹ Loan, nàng vẫn bình tĩnh: “ Xin chào Bạch Tổng. Ngại quá, bạn của tôi lại phá rối ngài, mong ngài thông cảm” Ngoài giọng nhẹ nhàng, khi nghe kĩ lại không phải vậy.
Mỹ Loan đánh giá thiếu nữ trước mặt. Dáng dấp thanh tú yêu kiều. Làn da bạch ngọc, ngũ quan như tranh hoạ, đặc biệt là đôi mắt bồ câu xinh đẹp. Nàng nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-hom-nay-lai-chon-dung-nguoi-roi/2965641/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.