Phóng viên robot xua xua tay, cảm thấy mình là người máy mà cũng sắp vã mồ hôi hột: “ Ngài.. ngài yên tâm. Chúng tôi chỉ muốn hỏi một vài câu…”
Nhưng Mộc Hoàn vẫn uỷ khuất không chịu buông tay Bình An. Mắt bồ câu ngấn nước, cánh môi hồng mím thành một đường dài.
Cô biết nữ chủ là đang diễn. Quả không phí cái danh ảnh hậu, chứ trong lòng nàng chính là đắc trí cười.
Bình An không còn cách nào khác. Miễn cưỡng xin phép robot cho cả hai ngồi chung. Phóng viên đành thở dài, yêu cầu mọi người vào vị trí.
Cầm tấm bảng điện tử, giọng nói khô khan của robot vang lên: “ chúng ta sẽ bắt đầu từ ngài Bình An nhé!” ngừng một chút: “ Câu hỏi 1- ngài cảm thấy như thế nào khi Mộc Hoàn dùng mỹ nhân kế”
Nghe vậy, cô phụt cười. Bàn tay phẩy phẩy vài cái: “ Ngươi nói ta mới nhớ. Có lần nàng dùng kế với ta thì thấy ta mặc áo khoác. Đợi đến khi Mộc hoàn thắc mắc ta mới cởi ra. Chiếc váy ta đang mặc còn quyến rũ hơn nàng, thế là nàng phải chạy đi lau máu mũi. Hahaha, nói vậy thôi chứ ta thấy nàng rất kiên trì khi lần nào cũng thất bại mà vẫn quyết tâm như vậy…”
Nữ chủ tận lực cúi đầu xuống, hai má đã ửng đỏ từ bao giờ. Lịch sử đen tối của mình đã bị cô phơi bàyTT
Robot giả vờ ho, liếc qua hai người: “ câu thứ 2- Tâm trạng của ngày khi biết tin điểm hảo cảm có vấn đề” thì Bình An đáp: “ Aida!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-hom-nay-lai-chon-dung-nguoi-roi/2965621/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.