"Không xong rồi không xong rồi!"
Tiểu công chúa mở mắt ra, trong viện người đến người đi, từng người đều sắc mặt nghiêm túc, đi lại vội vàng.
"Thù Thù."
Thiếu niên phản quang đi tới, thân thể còn lộ ra non nớt lúc này cũng cao lớn hơn mấy phần.
"Tân Ngọc ca ca, xảy ra chuyện gì?" Tiểu công chúa vuốt mắt, hít mũi một cái, mơ mơ màng màng hỏi một câu.
Tân Ngọc trầm mặc một hồi, nói: "Đêm qua lại có yêu ma tập kích một thôn xóm, bây giờ ta phải đi qua cái thôn kia nhìn xem, muội ngoan ngoãn ở lại đây, không cho phép chạy loạn, biết chưa?"
"Tân Ngọc ca ca, ta cũng đi."
"Không được, rất nguy hiểm." Tân Ngọc không hề nghĩ ngợi cự tuyệt.
Thôn kia vừa bị tập kích, ai cũng không biết yêu ma còn ở nơi đó hay không.
"Thế nhưng ta là trưởng công chúa." Thần sắc tiểu công chúa có chút nghiêm túc: "Bọn hắn đều nói ta là phúc tinh, ta đi, bọn hắn sẽ càng an tâm a?"
"Ai dạy muội?" Tân Ngọc nhíu mày.
Tiểu công chúa lắc đầu: "Không có ai dạy, ta nghe thấy có người nói như vậy."
Tiểu công chúa lôi kéo tay áo Tân Ngọc, cầu khẩn nói: "Tân Ngọc ca ca, huynh mang ta đi nha, phụ hoàng phái rất nhiều ám vệ đến, không có việc gì đâu."
Tiểu công chúa vốn là dáng dấp đáng yêu, lúc này làm nũng càng lộ ra vẻ hồn nhiên làm cho người ta hận không thể nâng trong lòng bàn tay, nơi nào có thể để cô có một chút không vui.
Tân Ngọc chịu không được cô như vậy, cuối cùng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/3799848/chuong-1654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.