Mười ngày sau.
Kỳ Ngự giẫm lên bạch ngọc trải thành con đường, ánh mắt đảo qua bốn phía, tầng mây hình dạng không đồng nhất bay ở phía dưới, đỉnh đầu một mảnh xanh thẳm, xanh đến trong suốt.
Nơi xa có cung điện rộng lớn như ẩn như hiện, con đường bạch ngọc kéo dài tới bốn phương tám hướng, mỗi một đầu cuối cùng đều kết nối ở trước cung điện.
Ba chữ Thần kính cung cho dù cách thật xa cũng có thể thấy rõ.
Ngoài diện có mấy người đang đứng, đứng đầu tiên chính là Bạch Khuynh.
"Bái kiến chủ thượng, tôn chủ." Bạch Khuynh chào đón.
Minh Thù không có ý tứ đáp lời, Kỳ Ngự chỉ có thể gật đầu ra hiệu.
"Mời vào bên trong." Bạch Khuynh cười cười, nhường ra một con đường cho bọn họ.
Kỳ Ngự kéo tay áo Minh Thù, theo Bạch Khuynh tiến vào cung điện.
Trong đại điện trống trải, không xuất hiện người bên ngoài.
"Bạch Khuynh có một vấn đề muốn hỏi chủ thượng cùng tôn chủ." Thanh âm của Bạch Khuynh vang vọng trong đại điện.
Minh Thù: "Ta có thể không trả lời."
Bạch Khuynh: "Vâng, nhưng Bạch Khuynh vẫn muốn hỏi."
Minh Thù nhẹ a một tiếng, không biết là đáp ứng hay là phản đối.
Bạch Khuynh coi như cô đáp ứng, nói: "Xin hỏi chủ thượng cùng tôn chủ là quan hệ như thế nào?"
Ánh mắt Minh Thù nhẹ chuyển, cánh môi màu hồng hé mở.
"Cô ấy là vợ ta."
Kỳ Ngự đoạt trả lời trước.
Nếu không trả lời trước, có khả năng cô liền nói bọn họ không có quan hệ gì.
Chớ hoài nghi, loại tra nữ kéo quần lên liền không nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/3799841/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.