Linh Trì hoàn toàn vấn vít sương mù như trước đây, bất quá lúc này bốn phía Linh Trì đã có hơn rất nhiều linh thạch.
Linh thạch bày ra thành bộ dáng trận pháp, vây xung quanh toàn bộ Linh Trì.
Thú nhỏ ở trong Linh Trì nhảy tới nhảy lui, Tụ Hoan đem một viên linh thạch cuối cùng cố định xong.
Tụ Hoan nhìn thú nhỏ một chút, cô ấy không thể quản được tiểu chủ tử này, cung kính lui ra ngoài.
Minh Thù ôm Kỳ Ngự tiến vào, trước tiên để cho hắn ngồi trên ghế bên cạnh Linh Trì.
"Đừng đùa, đi ra ngoài trước."
Thú nhỏ nổi lên trong nước, móng vuốt nhỏ lay lay hai lần: "Dựa vào cái gì? Con sen, ngươi chính là một cái móng heo lớn!"
Nói xong thú nhỏ lập tức phủ định.
"Phi, móng heo lớn còn có thể ăn, ngươi cũng không thể ăn."
"Vậy ta cũng thật vô dụng."
"Biết là tốt rồi." Thú nhỏ lại phủi đi hai lần: "Nếu không phải ta, ngươi còn không phải chính là vô dụng, ngươi còn không đối xử tốt với ta."
Minh Thù xuống dưới nó vớt lên: "Cút nhanh ra ngoài."
"Con sen!" Thú nhỏ xù lông, tròn vo như cá nóc: "Ngươi đối với ta như vậy, sẽ mất đi ta."
"Được rồi, ngày mai gặp."
Minh Thù đẩy cửa sổ ra ném thú nhỏ ra ngoài.
Kinh Vũ không biết từ chỗ nào xuất hiện, tiếp nhận lấy thú nhỏ, lông đuôi diễm lệ đảo qua mặt đất, bay lên không trung.
Thanh âm tức hổn hển của thú nhỏ từ xa truyền tới, cuối cùng tiêu tán trong làn gió.
-
Minh Thù đặt Kỳ Ngự vào giữa hồ Linh Trì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459122/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.