Minh Thù đưa tay ôm lấy hắn, dùng áo choàng che kín hân lại.
Không biết là áo choàng ấm áp hay là trên người cô ấm áp, Thái tử điện hạ đã cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Bàn tay Minh Thù dán vào sau lưng hắn, dùng linh khí sưởi ấm thân thể của hắn.
Trong phòng an tĩnh.
"Thân thể ngươi thật ấm áp." Thái tử điện thì thầm một tiếng.
"Điện hạ thích?"
Thái tử điện hạ như có như không nhẹ gật đầu.
"Vậy điện hạ chính là thích ta?"
Có thể là trạng thái của Thái tử điện hạ không tốt, lại nhẹ gật đầu.
Gật đầu xong, hắn có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Minh Thù.
Minh Thù tròng mắt, một loại nào đó cười không ngớt.
Thái tử điện hạ quẫn bách dời mắt: "Ngươi không nên thừa cơ chiếm tiện nghi của ta!"
Điêu dân!
Minh Thù nắm cằm hắn: "Điện hạ vừa rồi gật đầu."
Thái tử điện hạ bị ép đối đầu với ánh mắt của Minh Thù, có lý chẳng sợ phủ nhận: "Ta mới không có!"
Hắn đây chẳng qua là đầu óc không rõ ràng gật đầu theo bản năng.
Đúng!
Đầu óc không rõ ràng!
Đều là lạnh!
Minh Thù giọng điệu mỉm cười: "Vậy điện hạ buông ta ra."
Thái tử điện hạ cứng lại, sau đó ôm càng chặt hơn: "Bổn thái tử lạnh, thân là cung nữ thân cận, ôm ngươi một chút thì thế nào? Bổn thái tử ôm ngươi là phúc khí của ngươi!"
"Điện hạ không sợ ta ỷ lại vào ngươi, cùng ngươi ngang hàng?"
Thái tử điện hạ: "..."
Vậy ngươi ngược lại là muốn a!
"Ngươi làm gì sợ lạnh như thế?" Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459109/chuong-1618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.