Tạ An mang người đến Thiên Điện.
Thái giám bị đánh thức, sau ót một trận đau nhức, sờ đến một tay đầy máu.
Âm thanh tiếng nên thiêu đốt làm thần kinh thái giám từng trận đau.
"Đại nhân, tỉnh rồi."
Thái giám bỗng nhiên nhìn về phía trước, Tạ An cầm kiếm tiến lên, trên cái ghế bên cạnh có một tiểu cung nữ đang xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi đó.
Bất quá có thể tại trước mặt Tạ An còn dám ngồi một cách không có quy củ như thế, nào có thể là một tiểu cung nữ bình thường?
Tạ An cũng có chút đau đầu.
Thật không biết Thái tử điện hạ coi trọng nữ nhân này ở chỗ nào.
Lai lịch không rõ thì không nói, cách làm việc càng là phách lối.
Được rồi!
Giải quyết người trước mặt này trước.
Tạ An tiến lên hai bước: "Ngươi thả vào trong chum nước cái gì?"
Thái giám vội vàng quỳ trên mặt đất, run rẩy trả lời: "Tạ An đại nhân... Ta... Ta nghe không hiểu ngài đang nói cái gì."
"Hừ, nghe không hiểu? Hơn nửa đêm vì sao ngươi lại ra phía sau viện?"
"Ta... Ta hơi đói... Cho nên..." Thái giám vội vàng dập đầu: "Tạ An đại nhân tha mạng, ban đêm ta không có ăn cái gì, thật sự là quá đói, ta không phải cố ý trộm đồ ăn, Tạ An đại nhân tha mạng."
Thái giám chết cũng không thừa nhận.
Một mực chắc chắn mình đến phòng bếp trộm đồ ăn, đang muốn uống miếng nước nhưng không biết vì sao bị người ta ấn vào trong nước, sau đó bị đưa đến nơi này.
Tạ An lục soát trên người thái giám cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459105/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.