Trang Tĩnh suy nghĩ cẩn trọng, nếu thật sự bị Minh Thù đánh, cô ta căn bản ngay cả khí lực đánh trả đều không có.
Hơn nữa cô ta lại cách cái nút kia càng ngày càng xa.
Minh Thù ngồi xổm trên mặt đất: "Cái nút kia là gì?"
Trang Tĩnh trừng mắt nhìn Minh Thù, hận ý giống như rắn độc bao phủ mắt cô ta, hận không thể cắn cô một ngụm.
"Cô cho rằng... Hộc hộc... Tôi sẽ... Nói cho cô?"
"Không nói cho tôi biết cũng không sao, tôi không cho cô ấn xuống là được." Minh Thù nhấp môi khẽ cười.
"..."
Tên khốn kiếp này!
Trong đầu Trang Tĩnh một trận mê muội, trước mắt biến thành màu đen, trực tiếp ngất đi.
-
Chờ Trang Tĩnh lần nữa tỉnh lại, cô ta vẫn còn ở trong căn phòng dưới tầng hầm kia, cô ta bị trói trên một máy móc, bốn phía chỉ có âm thanh cơ khí vận chuyển.
Trang Tĩnh giãy dụa một chút, thứ trói cô ta chính là dây gai vô cùng to, lúc này đâm vào trong da, vừa đau vừa ngứa.
Cô ta đã hôn mê bao lâu?
Nhiệm vụ của cô ta vẫn chưa hoàn thành, nghĩ tới đây, Trang Tĩnh tiếp tục giãy giụa.
Nhưng càng giãy dụa dây thừng càng chặt, trong tay không có bất kỳ công cụ gì có thể dùng.
Ngay tại thời điểm Trang Tĩnh giãy dụa, tiếng bước chân vang lên, một nam nhân xuất hiện bên cạnh cô ta.
Trang Tĩnh giật mình, cảnh giác nhìn hắn.
Nam nhân cởi trói cho cô ta, xốc cô ta lên, nửa kéo nửa túm đi ra ngoài.
Tầm mắt Trang Tĩnh liếc đến cái nút kia, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459086/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.