Bên ngoài một khoảng cách sụp đổ còn có một lối đi vẫn chưa hoàn toàn phong kín, từ lúc Nam Ẩn làm ra lối đi bò qua đến liền có thể nhìn thấy.
Nam Ẩn nhảy xuống, giang tay ra kéo lấy tay Minh Thù.
Nam Ẩn một tay ôm lấy người: "Tôi cho là em xảy ra chuyện gì rồi."
"Không có việc gì." Minh Thù vỗ vỗ lưng hắn: "Mạng tôi rất lớn, sao cậu biết tôi ở đây?"
Nam Ẩn: "..."
Nam Ẩn buông Minh Thù ra, nhu thuận nói: "Chúng ta đi ra ngoài trước."
"Nam Ẩn."
Nam Ẩn nhất thời sụp đổ xuống, phải bịa lý do thế nào mới có thể để cô tin tưởng đây?
"Tôi..."
Lời phía sau của hắn còn chưa nói hết, đột nhiên kéo Minh Thù lui về phía sau, đề phòng nhìn người từ trong lối đi ra tới.
"Nam Ẩn?" Nam sinh có chút kinh ngạc: "Sao cậu lại ở chỗ này?"
Nam sinh nhảy xuống, ánh mắt đảo qua trên người Nam Ẩn cùng Minh Thù, không biết đã rõ ràng việc gì, lộ ra một nụ cười mập mờ.
"Không phải cậu nói mặc kệ nơi này sao?" Nam sinh nói: "Làm sao lại tiến vào rồi?"
Nam Ẩn nắm chặt tay Minh Thù, không nói gì.
Trang Tĩnh cùng Cừu Phú phía sau một trước một sau đi ra, Cừu Phú đau đến đầu đầy mồ hôi: "Ra ngoài, mau đi ra..."
Hắn không thể chờ đợi ở chỗ này.
"Chúng ta đi." Nam Ẩn kéo Minh Thù đi ra ngoài.
Trong lối đi cũng có các tảng đá sụp đổ, Nam Ẩn che chở Minh Thù đi ra ngoài.
"Hắn là ai?" Trang Tĩnh đỡ Cừu Phú, mang theo vài phần tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459083/chuong-1592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.