Minh Thù hôn một chút lên vết thương của hắn: "Đau không?"
Nam Ẩn cảm nhận nhiệt độ trên lưng, có chút cứng ngắc: "Hiện tại không đau."
Minh Thù chọc chọc ngón tay xuống.
"A..."
"Không phải không đau sao?"
"..." Ngươi đâm sao có thể không đau a!!
Nam Ẩn ủy khuất trừng Minh Thù một chút.
Minh Thù cười cười, cúi đầu hôn xung quanh vết thương của hắn, Nam Ẩn lập tức không dám lên tiếng, kìm nén sự bực bội.
Nhưng Minh Thù cũng không tiếp tục làm gì, thuốc mát lạnh tan ra trên đầu ngón tay cô bôi lên vết thương của hắn."
Cuối cùng vết thương trên cánh tay.
"Được rồi."
Nam Ẩn kéo áo xuống, bọc lấy chăn co lại bên cạnh.
Minh Thù: "..."
Làm như trẫm muốn làm gì với ngươi không bằng.
-
Ban đêm.
Nam Ẩn lật qua lật lại không ngủ được, hắn sờ soạng eo Minh Thù, cẩn thận ôm lấy cô.
Đầu sát bên mặt cô, có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đặn của cô.
Trong phòng đưa tay không thấy được năm ngón, Nam Ẩn cẩn thận nhìn phía trước, cánh môi dán vào khoé môi Minh Thù, hắn xê dịch vị trí, hoàn mỹ rơi vào cánh môi.
Nhịp tim Nam Ẩn đập cực nhanh.
Hắn chờ trong giây lát, cẩn thận vươn đầu lưỡi ra.
Vừa đụng phải cánh môi mềm mại kia liền đột nhiên nghe thấy thanh âm.
"Nam Ẩn?"
Thiếu niên bị bắt tại trận cứng đờ quên luôn động đậy, tựa hồ nhịp tim đang nhảy cũng ngưng lại.
Cánh môi hai người vẫn còn kề nhau, hắn có thể cảm giác được lúc nói cô chuyện thỉnh thoảng lại ma sát.
"Hơn nửa đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459070/chuong-1579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.