"Ưm..."
Minh Thù vừa đụng phải vết thương của hắn, thiếu niên liền đau đến hít vào một hơi.
"Kiên nhẫn một chút."
Làn da này làm trẫm cũng có chút không dám xuống tay.
Minh Thù tận lực thả nhẹ động tác.
Thiếu niên quả thật cũng không phát ra âm thanh, đầu chôn vào trong khuỷu tay, chờ Minh Thù bôi thuốc xong mới khẽ ngẩng đầu lên.
Minh Thù kéo áo hắn xuống, lại bôi thuốc cho vết thương trên cánh tay hắn, một bên hỏi hắn: "Cậu tìm tôi làm gì?"
Thiếu niên cẩn thận nheo mắt nhìn cô: "Mang... Tôi rời khỏi nơi này."
"Sao cậu biết tôi có thể rời khỏi nơi này?" Minh Thù buồn cười: "Cậu xem, hiện tại tôi cũng tương đương với cậu bị giam lỏng ở đây."
"... Tôi... Tôi cũng không biết có thể tìm ai."
Thiếu niên cúi đầu xuống, phảng phất có thể khiến người ta cảm thấy sự bất đắc dĩ cùng khổ sở của hắn.
Minh Thù buông tay áo hắn ra: "Nếu tôi mang cậu rời đi, cậu có thể cho tôi lợi ích gì?"
"Lợi ích?" Thiếu niên mờ mịt chớp mắt một cái: "Tôi... Cái gì cũng không có."
Minh Thù cười nhạt không nói.
Thiếu niên cái hiểu cái không, xiết chặt vạt áo: "Tôi... Dùng tôi được không?"
"Tìm! Nhất định vẫn chưa chạy xa, Hổ ca nói, không tìm thấy người, các người cũng đều không xong!!"
"Một đám rác rưởi, một người cũng không trông chừng được."
"Các người đứng đấy làm gì, còn không tìm, muốn chết phải không?"
Tia sáng từ bên ngoài cửa sổ hiện lên, tiếp theo là các tiếng bước chân cùng các loại thanh âm huyên náo.
Thân thể thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459066/chuong-1575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.