Trận tuyết lớn đầu tiên đột nhiên ập tới, tất cả mọi người đều chưa kịp chuẩn bị.
Gió lạnh gào thét trên bầu trời của thành phố.
Minh Thù che lấy cổ áo đi vào khu nội trú.
Trên giường bệnh, Ôn Quân sắc mặt cực kém nằm ở đó.
Ba ngày trước, Ôn Quân xảy ra một trận tai nạn giao thông.
Lúc ấy Ôn Quân kịp thời tránh được.
Mặc dù bị đụng vào nhưng cũng không có nguy hiểm đến tính mạng.
Minh Thù đi vào, ánh mắt hắn ngoan lệ như đao quét tới.
"Ma đầu!"
"Ôi." Minh Thù buông tay đang che cổ áo xuống: "Ngươi cũng khôi phục rất nhanh!"
Ôn Quân cọ một cái ngồi dậy, liên lụy đến vết thương lại hít một ngụm khí lạnh.
"Ngươi dẫn ta về, cần phải đối phó ta như vậy!?" Có bao nhiêu thù! Có bao nhiêu thù a!
"Ai, không có cách nào." Minh Thù bất đắc dĩ: "Ngươi còn khí số, ta cũng không mang ngươi đi được."
"..." Tên vương bát đản nào quy định!
Ôn Quân nhìn chằm chằm Minh Thù: "Cuối cùng những thế lực kia nhằm vào ta, có phải kà ngươi giở trò quỷ hay không."
"Đúng vậy a."
Ôn Quân cắn răng: "Hèn hạ!"
Minh Thù nở nụ cười xán lạn: "Ma đầu ài, không hèn hạ sao có thể làm ma đầu, ta hèn hạ ta kiêu ngạo!"
Ôn Quân: "..."
Không cách nào phản bác cũng cảm thấy rất có đạo lý là xảy ra chuyện gì?
Nhất định là ma đầu sai!
"Ta vẫn chưa muốn trở về." Ôn Quân đột nhiên bắt đầu diễn kịch: "Ngươi cho ta ở lại một lúc, trở về chính là nơi tối tăm không thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459059/chuong-1568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.