Lạc Hàm cứ như vậy chơi đùa từng ngày từng ngày lớn lên.
Không thừa dịp lúc này giày vò, chẳng lẽ phải chờ hắn lớn lên hoặc là hắn khôi phục ký ức sao?
Thời điểm dễ ức hiếp liền tranh thủ ức hiếp đi.
Cơ hội như vậy không có nhiều!
Không thể bỏ qua!
Nhưng Minh Thù phát hiện Lạc Hàm đối với linh khí dường như có chút bài xích, càng lớn càng biểu hiện rõ ràng, sau đó đã xuất hiện tình huống rất không thích ứng.
Minh Thù chỉ có thể mang theo hắn rời khỏi hoa cốc, trở lại sơn động trước đó hắn từng ở kia.
Hắn càng thích hợp sống tại nơi ma khí vây quanh.
Ngay từ đầu Minh Thù còn có thể dạy hắn một vài thứ.
Nhưng sau đó hoàn toàn là tự hắn tu luyện theo bản năng, căn bản không cần cô.
Bá ——
Thiếu niên áo trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc tỉ mỉ, bên trong cặp mắt đào hoa có ánh sáng liễm diễm làm cho người ta mê say trầm luân.
Dung mạo của Lạc Hàm cùng trước kia không có gì khác biệt.
Chỉ là non nớt hơn một chút, vẫn còn thời kỳ thiếu niên.
Thiếu niên dáng người nhẹ nhàng, chiêu kiếm ác liệt, tốc độ nhanh đến mức làm cho kiếm ảnh lưu lại trong không khí.
Lưỡi kiếm sắc bén nhắm trực tiếp vào thiếu nữ ngồi trên xích đu bên cạnh.
Trong chớp mắt, thiếu nữ đưa tay nhẹ nhàng ngăn kiếm lại: "Lạc Hàm!"
Lạc Hàm thu hồi kiếm, tùy tiện ngồi xổm bên cạnh cô: "Kiếm pháp vừa rồi của ta có được hay không?"
"Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459025/chuong-1534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.