Lại qua nửa tháng.
Trừ một vài hung thú, Minh Thù cùng Lạc Hàm cũng không gặp được những vật sống khác.
Ừ... Hung thú gặp được cuối cùng cũng đều bị Minh Thù ăn.
Có đồ ăn ngon sao có thể không ăn.
Còn không có độc...
"Tiểu Hoa thần, ta cảm thấy ngươi ở bên trong một năm, hung thú Hồng Hoang làm cho người ta kiêng kị khả năng đều bị ngươi ăn sạch, có thể để cho Thần tộc phong cho ngươi một cái danh hiệu Tiểu Kiều Hoa cứu vớt lục giới, ha ha ha ha..."
Lạc Hàm mỗi lần đều bị đánh nhưng vẫn không nhịn được tiện miệng.
"Lạc Hàm!"
"Ài." Lạc Hàm rất cung kính đem thịt nướng đưa tới, cười nói: "Tiểu Hoa thần, ta đã cắt cho ngươi, mời dùng."
Minh Thù nguýt hắn một cái.
Con ngươi liễm diễm của Lạc Hàm có chút nheo lại, ma khí quanh quẩn toàn thân, lẳng lơ mê hoặc.
Minh Thù thầm mắng một tiếng, dời ánh mắt nhìn về nơi khác.
Lạc Hàm đứng dậy đi dựng chỗ ở.
Minh Thù ngồi ở bên cạnh nhìn hắn, chờ thời điểm hắn sắp dựng xong, Minh Thù mới lên tiếng: "Ngươi thật dự định ở lại nơi này?"
"Trước đó không phải ta đã nói ra ngoài không dễ dàng như vậy sao, chúng ta cũng không thể vẫn luôn ngủ ở bên ngoài, ta cũng không muốn ủy khuất Tiểu Hoa thần."
Cuối cùng, Lạc Hàm lại bổ sung một câu: "Đã quên mang theo chậu hoa của ngươi, Tiểu Hoa thần ngươi..."
"Cút!"
Lạc Hàm cười nhẹ một trận, tiếp tục đi dựng chỗ ở.
Nhiệt độ thời tiết trong này chênh lệch rất lớn, mà lại không có quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459018/chuong-1527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.