Lộc Đỉnh Sơn.
Nằm ở giữa tam tộc Thần Ma Nhân.
Nơi này thường xuyên có sương mù quanh quẩn, sương mù có độc, mặc kệ là hai tộc Thần Ma hay là nhân loại cũng không thể ngăn cản loại sương mù này.
Cho nên Lộc Đỉnh Sơn là một nơi Thần Ma mặc kệ, nhân loại đối với nơi này cũng giữ kín như bưng, sẽ không dễ dàng đến đây.
Lúc này, chân núi Lộc Đỉnh Sơn.
Lăng Vô một mình đến đây.
Sắc trời mờ mịt, hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng cây lờ mờ bốn phía.
Lại nhìn về phía trước chính là sương mù lượn lờ, bóng cây như ẩn như hiện, phảng phất quái vật đang ẩn núp trong sương mù để chờ thời cơ.
"Ma Quân!"
Thanh âm của Lăng Vô truyền ra thật xa, phiêu tán trong sương mù.
"Thái tử điện hạ thật can đảm!"
Ma Quân từ không trung đến, bốn phía lần lượt xuất hiện rất nhiều ma tộc vây xung quanh hắn.
Lăng Vô xoay người nhìn chằm chằm Ma Quân.
"Hoa Nhi đâu?"
"Nàng ấy không có việc gì, yên tâm, ta đã nói qua, ta thích nàng ấy, sẽ không tổn thương đến nàng ấy." Trong con ngươi Ma Quân mang theo vài phần thâm tình.
"Ngươi dùng nàng ấy để uy hiếp ta!" Lăng Vô cười lạnh: "Ngươi lợi dụng nàng ấy, ngươi cũng xứng đáng thích nàng ấy?"
Ma Quân: "..."
Biết ngay sẽ như thế này!
Đều là do Tiểu hoa yêu kia!
Ma Quân hít sâu một hơi.
Chuyện cũng đều như vậy, mặt mũi không thể không ném.
"Không như vậy, sao có thể hẹn Thái tử điện hạ ra?" Cần gì mẹ nó mặt mũi, trước tiên xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1459015/chuong-1524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.