Chương trước
Chương sau
Quả nhiên như Minh Thù nói, Triều Sở vẫn được người ta mang theo.
【ký chủ. 】
Minh Thù: "??"
Ngươi đột nhiên nhảy ra ngoài làm gì? Trẫm không muốn xem tiểu yêu tinh đánh nhau, cảm ơn!
【... Virus trong viện nghiên cứu là Triều Sở làm ra. 】 Hài Hòa Hiệu thành khẩn trả lời, muốn lấy lòng cô, lấy lòng cô!
Ngươi có chứng cứ?
Cổ tay Minh Thù chấn động một cái, Minh Thù cúi đầu xem xét, một video không biết từ đâu gửi qua cho cô.
Trong video, Triều Sở không biết làm sao âm thầm vào được viện nghiên cứu bên kia.
Từ lúc cô ta đi vào đến lúc đánh nát ống nuôi cấy...
Sau đó cô ta ra ngoài, Minh Thù nhìn thấy có cảnh vệ mở cửa cho cô ta, hai người lén lút, nhìn qua đã thấy không bình thường.
Còn có nội gián?
Triều Sở lợi hại a!
Minh Thù kéo Triều Tiến từ trong danh sách đen ra, đem video gửi tới cho hắn.
Tặng kèm tin nhắn: Con gái của ông siêu lợi hại!
Gửi xong Minh Thù lại kéo vào danh sách đen, để Hài Hòa Hiệu tìm ra mấy dãy số cao tầng từ viện nghiên cứu của Du Tĩnh Nhã, tất cả đều đóng gói nặc danh gửi tới.
Tên thật?
Làm người phải linh hoạt, thời điểm nên nặc danh liền nặc danh!
Các cao tầng của viện nghiên cứu bên kia đồng thời nhận được tin nhắn.
Nguyên nhân chủ yếu là hệ thống theo dõi bị phá hủy nên bọn họ cũng không bắt được hung thủ đánh nát ống nuôi cấy.
Tốc độ truyền nhiễm của virus quá nhanh, bọn họ cũng không có thời gian đi khôi phục camera giám sát.
Hiện tại coi như hoài nghi video Minh Thù gửi cho bọn họ là thật hay giả cũng phải tra xét cẩn thận.
Không lâu sau đó đã nhìn thấy Triều Sở bị người trước đó kéo từ trong xe ra mang tới phía sau xe.
-
Du Tĩnh Nhã là sau khi đi theo đoàn xe lên đường, sắp ra khỏi thành phố S mới biết được tin tức này.
Bà ấy biểu lộ nói không nên lời là chấn kinh hay là thất vọng, sau đó liền bình tĩnh lại.
Triều Sở chỉ là bị giam lại vẫn chưa có định tội, chờ sau khi bọn họ khôi phục lại camera giám sát mới có thể có kết luận.
Đoàn xe rời khỏi thành phố S, tiến về một thành phố khác.
Lúc xuống xe, Triều Sở bị mang đi giam lại ở một nơi khác, thời điểm đi ngang qua Minh Thù, Minh Thù cho cô ta một nụ cười kỳ quái.
Im lặng biểu thị —— là ta làm!
Tiểu khả ái đáng giá có được.
Triều Sở ngay từ đầu cho là cô đang cười trên nỗi đau của người khác, nhưng càng nghĩ lại càng không đúng.
Triều Sở hiện lên một ý niệm trong đầu, đầu tiên là tự mình chấn kinh.
Làm sao có thể?
Thế nhưng cô như vậy, rõ ràng là...
Triều Sở đột nhiên đi về phía cô, nhưng còn chưa đi được hai bước liền bị cảnh vệ ngăn lại.
"Đàng hoàng một chút!"
"Triều Sương, là cô!"
Mặc dù không biết cô làm sao để vạch trần mình, nhưng khẳng định là cô!
"Chúc cô may mắn."
Triều Sở mặt mũi tràn đầy sự không cam tâm nhưng cũng không có cách, cô ta bị ép rời khỏi.
-
Virus cũng không phải là lan tràn, mà là bộc phát.
Bộc phát ra trong mỗi thành phố, lại truyền nhiễm qua không khí, nói cách khác, có người cố ý phát virus người cá ra ngoài.
Tốc độ virus xâm nhập vượt xa dự tính của mọi người.
Virus bộc phát lần này làm tất cả mọi người đều bó tay toàn tập, ngay cả thuốc giải tạm thời cũng không nghiên cứu ra được.
Số lượng tử vong càng ngày càng tăng.
Những người trên internet đã bắt đầu bị ảnh hưởng.
Du Tĩnh Nhã bên này không có đột phá cũng áp lực rất lớn, bà ấy là người phụ trách nghiên cứu virus, nhưng virus người cá lần này cùng trước kia hoàn toàn không giống.
Liên tiếp gặp nạn, tộc người cá bắt đầu một đợt phản công mới.
Tiền tuyến cũng tổn thất nặng nề, mà virus đã bắt đầu lan tràn ra trong quân đội.
"Cái này đến cùng có phải là âm mưu của tộc người cá hay không, nếu như là thật, tộc người cá đã mưu đồ bao lâu? Chúng ta bây giờ..."
Thanh âm của người chủ trì sục sôi.
Không biết bắt đầu từ khi nào, virus người cá bộc phát liền bị cho là âm mưu của tộc người cá.
"Hiện tại chính phủ còn chưa nghiên cứu ra thứ gì để khắc phục chớ nói chi là thuốc giải, thử hỏi sinh mệnh của dân chúng nên do ai tới cứu vãn?"
Tin tức bị người ta yên lặng đè xuống.
Nam nhân ngồi trên ghế salon, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm hình ảnh không tiếng độc phía trước..
"Yaze tiên sinh."
Trước bàn làm việc, nam nhân mặc quân trang hai tay để lên bàn bắt đầu chéo lại chống cằm.
"Chuyện virus, anh có gì muốn nói không?"
"Không liên quan tới tôi." Yaze trầm giọng nói.
"Yaze tiên sinh phủ nhận nhanh như vậy?"
Yaze nhìn về phía hắn: "Hàn thiếu muốn tin hay không thì tùy."
Đối với thái độ như vậy của Yaze, Hàn thiếu dường như đã quen thuộc, hắn thả tay xuống."Vậy Yaze tiên sinh cảm thấy chuyện này là ai làm?"
"Không biết."
Hàn thiếu híp con ngươi nguy hiểm lại: "Yaze tiên sinh chí ít phải biết một chút chứ?"
Yaze: "Tôi nói không biết."
Người cá kỳ thật đối với virus bọn họ mang theo vẫn chưa có người nào nghiên cứu được nhiều.
Bởi vì những virus kia đối với bọn họ mà nói cũng giống như những con vi khuẩn nhỏ, không có bất kỳ lực uy hiếp gì.
Không có lực uy hiếp, tại sao bọn họ phải chú ý?
Yaze đứng lên, đuôi cá màu vàng kim đã bị hai chân thẳng tắp thay thế: "Trận chiến dịch tiếp theo, hi vọng Hàn thiếu có thể nghe tôi."
"Yaze tiên sinh!" Hàn thiếu đứng lên: "Anh biết tình huống hiện tại của quân đội như thế nào không?? Virus lan tràn, tinh thần sa sút."
"Cho nên?"
"Yaze tiên sinh không ngại nói cho tôi biết cái này đến cùng có phải âm mưu của tộc người cá các người hay không chứ?"
Hiện tại tất cả thành phố đều bộc phát loại virus này, quy mô lớn như thế, thời gian lại không khác nhau là mấy, làm sao cũng không thể nào là trùng hợp.
"Không phải."
Ánh mắt Hàn thiếu nặng nề nhìn hắn, thật lâu mới nói: "Vậy tôi lại tin tưởng Yaze tiên sinh một lần, đương nhiên cũng hi vọng Yaze tiên sinh có manh mối gì có thể ngay lập tức cho tôi biết."
Yaze hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Sau khi hắn rời đi, Hàn thiếu bấm một dãy số.
"Quan sát Yaze cho tôi."
-
Tiền tuyến chiến tranh càng ngày càng nghiêm trọng, người cá bên kia không biết vì sao đấu pháp luôn luôn xuất kỳ bất ý, làm cho người ta muốn phòng cũng khó mà phòng được.
Cho dù là Yaze thỉnh thoảng thông báo cho bọn hắn một chút tin tức nhưng trận thắng được lại càng lúc càng ít.
Mấy ngày, bọn hắn đã rời khỏi một khoảng cách rất dài.
Yaze kỳ thật rất biệt khuất, nếu hắn biết con người không đáng tin cậy như thế, đánh chết cũng sẽ không hợp tác với bọn hắn.
Một cái virus liền toàn quân bị diệt.
Đến cùng là ai ở sau lưng kiếm chuyện?
Virus phát ra trong quân đội rất nghiêm trọng, quân lính tan rã.
Các người cá rất mơ màng.
Làm gì?
Mê hoặc bọn họ sao?
An Liễm chỉ muốn nhanh đánh bại đám người này xong để đi tìm Minh Thù, cho nên người cá một đường tiến lên, rất nhanh liền làm cho quân đội của con người sa sút tinh thần rút khỏi đường ven biển.
Yaze muốn ngăn lại cơn sóng dữ, sau khi phát hiện chút lực lượng của mình không làm được liền vứt lại Hàn thiếu trực tiếp chạy trốn.
Đối mặt với người cá đánh tới cửa, Hàn thiếu có thể làm sao?
Toàn thế giới đều nhanh đã xong đời, đương nhiên là chạy a!
Các người cá chiếm cứ đường ven biển, từ phía trên nhìn xuống, liên miên đều là sắc thái diễm lệ của người cá.
Có tiếng ca vang lên.
Dễ nghe êm tai, phảng phất có thể gột rửa linh hồn của con người.
"An Liễm đại nhân, virus ở thế giới loài người giống như rất nghiêm trọng." Có người cá tới báo cáo.
Trước đó bọn họ đã nhận được tin tức này, bất quá không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy, để bọn hắn trực tiếp từ bỏ phản kháng.
Thiếu niên nhìn qua phương hướng đường ven biển, nhạt nhẽo nói: "Đưa tôi tới xem một chút."
Người cá lập tức tránh ra một con đường: "An Liễm đại nhân mời sang bên này."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.