"Tuyết nhi, con đang làm gì?"
Thư mẫu gõ cửa nửa ngày, người bên trong cũng không có lên tiếng, bà ta không khỏi có chút nóng ruột.
Từ khi Thư Hàng vào tù, cuộc sống của bọn họ càng không dễ chịu.
Thư Tuyết lấy hai mắt thâm quầng kéo cửa phòng ra: "Mẹ, có chuyện gì?"
"Con đang làm gì? Học cũng không đi?" Thư mẫu nhìn chằm chằm cô ta: "Con nhìn con bây giờ..."
"Làm sao con đi học?" Người trong trường học đều biết nhà trước kia cô ta ở chính là nhà của Thư Nhiên, hiện tại ba cô ta còn vào tù, những người kia sẽ nhìn cô ta như thế nào?
"Vậy cả ngày con ở nhà làm gì?"
"Mẹ không cần quản con!"
"Tao là mẹ mày, ba mày hiện tại cũng không biết thế nào, mày còn muốn lật trời rồi?"
"Mẹ có phiền hay không, đừng nói nữa."
Thư Tuyết bực bội trở về phòng.
"Tao phiền? Tao cả ngày hầu hạ mày ăn uống, mày còn chê tao phiền?"
Thư mẫu nắm lấy tay Thư Tuyết, hai người xô đẩy trước cửa phòng, Thư mẫu càng nói càng tức giận.
Coi như trước đó bị đuổi ra khỏi biệt thự, trên tay cũng không ít tiền, sống qua ngày coi như có thể.
Thế nhưng khi Thư Hàng vào tù, bà ta nhét không ít tiền, người cũng không ra được mà tiền cũng mất.
Hiện trên tay bà ta không còn nhiều tiền, Thư Tuyết còn như vậy, Thư mẫu nào có thể không tức giận.
"Con không muốn nghe, mẹ phiền chết."
Thư Tuyết dùng lực đẩy Thư mẫu ra, "Phanh" một tiếng đóng cửa lại.
Thư mẫu: "..."
Về đến phòng, Thư Tuyết liền ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458876/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.