Lương Triệt hôn mi tâm Minh Thù một chút, nhẹ giọng hỏi: "Còn đau không?"
Minh Thù uể oải nằm sấp trong ngực hắn... Hiện tại một đầu ngón tay cô cũng đều không muốn động.
Thấy Minh Thù không đáp lời, Lương Triệt khẩn trương lên: "Có phải là rất đau?"
"Không có, muốn tắm." Trên thân sền sệt, cũng không biết là mồ hôi của ai.
Lương Triệt lập tức ôm cô vào phòng tắm.
Cẩn thận pha nước nóng tắm rửa cho cô.
Thời điểm tắm không tránh được va chạm nóng bỏng.
Cũng may Lương Triệt định lực tốt, sợ lần đầu tiên làm cô bị thương nên kiềm chế lại.
Cùng Minh Thù tại phòng tắm lề mề một hồi lâu mới ôm người ra thả trên giường.
Lương Triệt không biết từ chỗ nào lấy ra một tuýt thuốc, muốn bôi thuốc cho Minh Thù.
Minh Thù: "..."
Cô không có yếu đuối như vậy!!
Bôi thuốc cái gì!!!
Con mẹ nó ngươi liền muốn nhân cơ hội này chiếm tiện nghi của trẫm!
Tâm cơ!
Cho nên thẳng nam Thù vô cùng quả quyết cự tuyệt.
Lương Triệt: "???"
Hắn lại làm sai chỗ nào?
Nữ nhân làm sao lại khó phục vụ như vậy!
Lương Triệt rót cho cô một ly sữa bò: "Uống xong ngủ tiếp."
Đối với ăn uống, Minh Thù từ trước đến nay đều không cự tuyệt.
Một hơi uống hết sữa bò rồi ngã người ngủ.
Ngày thứ hai, Minh Thù có chút run chân, thời điểm vừa xuống giường xém chút ngã quỵ.
Lương Triệt vịn cô: "Anh đã nói là phải bôi thuốc."
Minh Thù dưới thân khó chịu, cô tê một tiếng: "Anh... Một tháng không cho chạm vào em!! Cầm thú!"
Lương "cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458847/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.