Nắng sớm mờ mờ.
Đồng hồ điện tử trên đầu giường nhảy đến 6 giờ đúng.
Lương Triệt tự động tỉnh lại, hắn nhìn chằm chằm lên trần nhà chậm rãi định thần lại.
Một lát sau cảm thấy không đúng lắm.
Đêm qua...
Hắn không phải ngủ ở ghế sô pha sao?
Nhưng căn phòng hiện tại có vẻ giống như là căn phòng của hắn?
Còn có...
Cảm xúc chậm rãi lúc này toàn bộ đánh tới.
Làn da nhẵn nhụi, thân thể mềm mại ấp áp dán chặt lấy thân thể của hắn...
Lương Triệt: "..."
Hắn có chút gian nan nuốt một ngụm nước bọt, tròng mắt nhìn người trong ngực.
Đầu cô chôn trong ngực hắn chỉ lộ một nửa khuôn mặt xinh đẹp, dưới nắng sớm phảng phất có thể trông thấy lông tơ nhỏ xíu trên mặt cô.
Lương Triệt chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Hắn cẩn thận dịch chuyển tay Minh Thù đang đặt bên hông hắn rời khỏi, lại đem tay của mình bỏ ra ngoai
"Lương Triệt..."
Tay Lương Triệt cứng đờ.
"Sáng sớm anh động loạn cái gì?" Minh Thù đem tay hắn kéo trở về: "Đừng nhúc nhích."
Lương Triệt: "..."
Cô gọi tên mình, Lương Triệt cũng không biết là thở phào hay là cam chịu, ôm sát người trong lòng vào nằm trên giường nhìn hoa văn trên trần nhà.
Sáu giờ rưỡi.
Minh Thù mơ mơ màng màng ngồi dậy, chưa nhồi được hai giây lại đổ xuống: "Tiểu ca ca tôi thật đói a."
"Tôi... Vừa rồi kêu bữa sáng, cũng sắp đến." Lương Triệt nói: "Em mặc quần áo trước đi."
Minh Thù nằm sấp trên người hắn, trong con ngươi mang theo vẻ mơ màng vừa tỉnh ngủ.
"Tiểu ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458842/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.