Nguyệt Qua biết chuyện đã xảy ra, bên trong đôi ngân đồng bình tĩnh phảng phất có một đám lửa giận đang thiêu cháy.
Vị thiếu niên bên cạnh tôn chủ không biết từ đâu mà đến, nhưng bọn hắn cũng không dám nghi vấn nửa phần, cô ta cũng dám làm ra loại chuyện này.
Tuy nói cô ta cũng không biết rõ tình hình...
Nhưng loại hành vi này...
"Nguyệt Nhu, tới đây."
Nguyệt Nhu bị người ta đưa tới, cô ta cắn môi, quật cường nhìn Nguyệt Qua.
Bên trong đôi ngân đồng của Nguyệt Qua không có chút gợn sóng nào: "Xin lỗi tôn chủ."
"Ta không!"
Cô ta không sai, dựa vào cái gì muốn cô ta xin lỗi.
Cô ta mang theo tiếng khóc nức nở lên án: "Ca ca, chẳng phải ngươi đã đáp ứng cha sao? Bây giờ ngươi lại giúp người ngoài!"
Cái gì tôn chủ với không tôn chủ!
Cô ta chưa từng nghe qua người như vậy!
Tim Nguyệt Qua đập mạnh, nếu như có thể, hắn rất muốn đem cô ta nhét vào trong bụng mẹ.
Nguyệt Qua kéo Nguyệt Nhu qua, bàn tay đè ép bả vai cô ta lại.
Hai chân Nguyệt Nhu mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống.
"Ca... Ngô ngô ngô..."
Nguyệt Nhu không nói được lời nào, cũng không đứng dậy nổi, vành mắt đỏ cả lên.
Nguyệt Qua: "Xin tôn chủ tha tội."
Minh Thù nhìn Nguyệt Nhu đang không phục một chút: "Tìm ta có việc?"
Nguyệt Qua trả lời: "Tháp Thiên Khải xảy ra vấn đề rồi."
Minh Thù hơi nhíu mày, trong mắt tựa như có ánh sáng lưu chuyển.
-
Chờ Minh Thù cùng Kỳ Ngự lên xe ngựa, Nguyệt Qua nhìn người đang đỡ Nguyệt Nhu, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458802/chuong-1311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.